An nhiên giữa ngày

Nắng rơi bên suối nhẹ nhàng
rung bờ hoa dại từng làn gió đưa
hình như đã hết ngày mưa
nên giòng nước cạn chỉ vừa bao dung
vừa cho đàn cá vẫy vùng
theo con nước ngược lên vùng cao xa
chờ nhau nơi hội long hoa
mùa xuân lần hẹn vượt qua hóa rồng
giữa trưa rũ bỏ ,thong dong
lang thang bờ suối nghe lòng an nhiên
quanh đây đầy những muộn phiền
mặc tình vẫn cứ xuống miền hoang sơ

Gánh theo con chữ mộng mơ
muốn an nhiên cả vần Thơ cho đời
anh gom bên suối giọt rơi
giữ chân nắng lại giữa trời xuân đưa
gởi em chút ấm đã vừa
an nhiên pha trộn giữa trưa nơi này
để nơi em nắng giăng đầy
mùa xuân đáp nhẹ trên vai ấm nồng

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed May 03, 2006 6:30 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: