Tiếc thương dâng lên khơi
em đã bỏ cuộc đời
cánh hoa vùi xuống huyệt
nấm đất phủ chơi vơi .
Trời sầu nhỏ lệ thương
mưa giăng ngập phố phường
đứa bé quàng tang trắng
ngơ ngác cầm bình hương .
Ra đi em có nhớ
giữa hạ cánh hoa gòn
có lần em đã ngỡ
màu đỏ trái tim son .
Máu tim vừa ngừng chảy
em vĩnh viễn ngủ yên
bao yêu thương để lại
cõi đời ô trược phiền .
Giòng lệ thương ru em
đi về nơi cát bụi
giòng lệ tiếc cho em
cuộc đời sao ngắn ngũi .
Ngủ yên em tôi ơi !
để từ đây cuộc đời
mỗi lần hoa gòn nở
lệ tiếc thương không vơi .
(Viết cho Trang, người em gái vắn số)
Ngày 23 tháng 8 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn