Xin hoạ bài Thơ ” Đôi mắt tím ” của Thi sĩ Phương Vy ** 

Anh rất sợ những câu dài thòong em hỏi
lập đi lập lại triệu lần : ” có yêu em ?”
trả lời sao ? trời ơi ! mớ bòng bong rối
câu mãi mãi yêu nghe đến phát ….. thèm

Khi em tự kẽ mắt xanh ,mắt tím
là khi em tự bước vào ngưỡng cửa mơ
cuộc đời này trăm ngàn điều phong kín
đừng nghe em ! đã hết tuổi ngây thơ

Anh xin em, thức dậy đi em nhé
lạc vào mơ em có được những gì ?
Anh xin em, thức dậy đi em nhé
đời cơm áo cần phải nhập cuộc thi .

Em ơi em ! tuổi mộng mơ của thời áo tím
của cái thuở thư tình còn len lén trao
nay đã trở thành xưa, thành kỷ niệm
đừng hỏi hoài : ” có yêu em đến ngàn sau?”

( Nửa đời thôi đủ chết gục đây nè )
——————————————–

Đôi mắt tím
Anh yêu dấu, nhiều lần em muốn hỏi
để được nghe câu anh nói yêu em
lòng bỗng thẹn chút ngại ngùng bối rối
sợ anh lắc đầu… dối ý… chẳng thèm!

Em sẽ buồn, lệ long lanh mắt tím
giọt nắng chiều cũng tàn theo ước mơ
đường em đi mưa sầu giăng giăng kín
từng hạt rơi liệm chết một hồn thơ

Đừng anh nhé! Đừng làm như thế nhé!
mắt môi sầu anh sẽ được vui gì?
dẫu không hỏi vẫn thật thà yêu nhé!
để cuộc tình đẹp mãi những vần thi

Anh hãy nhớ, thương hoài đôi mắt tím
nụ cười tình em lưu luyến gửi trao
dấu môi hôn âm ấp đầy kỷ niệm
dư hương tình xin đậm mãi ngàn sau …

.

Phương Vy
Thu May 31, 2007 10:26 am

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 31, 2007 5:21 pm

Vẫn lặng lẽ 

 

Góc phố nhỏ tím lưng trời phượng nở
chiều lang thang đời lãng du nhuốm buồn
trăm nẽo mộng rồi cũng về một đường
đường lặng lẽ từ tinh sương không đổi

Phượng xứ người tím loang khi vào tối
treo linh lung trăng sớm soi bóng hoa
hình như đây cảnh cũ buổi nắng tà
nhặt từng cánh phượng rơi ép thành bướm

Ta loay hoay hơn nửa đời , đã muộn
từng trăng qua chồng thêm bao tuổi sầu
” Động Hoa Vàng ” trong cổ tích ,nay đâu?
để vần thơ lạc theo mùa hạ nắng.

Góc phố nhỏ , kỷ niệm về chầm chậm
làn môi khô , càng khô khát đợi chờ
lần hạnh ngộ có lẽ chỉ là mơ
có lẽ chỉ làm nồng thêm buổi hạ.

Đất trời này , đã quen , sao vẫn lạ
bóng núi nào còn nghiêng xuống mạn thuyền
rồi trăm năm bồng bềnh chữ nợ , duyên
ta ngã mình xuống giòng sông chết đuối

Thuyền có qua chưa chắc dừng để đợi
như mùa vàng Phượng tím loang chiều nay
mỗi năm về ru cơn mộng giữa ngày
mà lặng lẽ vẫn từ tinh sương đến tối

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 31, 2007 3:51 pm

Chỉ là không *** 

 

Xin hoạ bài “Lá úa” của CTL ***
——————
Chỉ là không

Ôi thế nhân! sao vòng đời quá nhỏ
chung quanh ta đứa tiểu nhân cũng đã cười
từ cơm áo đẩy xoay tròn mưa gió
đợi nghe thèm tiếng chân thật em ơi !

Chợt muốn buông , buông vuột khỏi vòng đời
muốn làm mãi con người chưa đủ lớn
để không thấy những nham hiểm buổi sớm
hay giọt lệ thừa khóc giả tiễn đưa

Rồi khi những vết hằn khô lại theo mùa
giữa nhân thế ta chừng như đã lạc
mong chút tình người trong cơn đau, thèm khát
mà chốn đông này sao quá quạnh hiu

Rồi khi hết buổi cày trở về chiều
câu kinh niệm có đưa khỏi vòng tục lụy
tiếng chuông chùa có xã buông xa xỉ
hay tất cả đã quên lại bên đường

Ôi thế nhân ! sao lạc lỏng tình thương
vì đỉnh chung nở bán mình cho ác quỉ
vì đồng tiền nở biến mình thành ích kỷ
giam đời trong ngàn tăm tối ngục tù

Ôi thế nhân ! bia miệng đến thiên thu
khi một mai về chiều như lá úa
cuối đời còn nặng mang nhiều quá
ngàn tiếc nuối rồi cũng phải chia lìa

Và cuối cùng xót lại chỉ mộ bia
chưa chắc đã có người đưa , người khóc
bỡi vì là tên tiểu nhân ô trọc …..!!!

———-
Lá Úa ….

Hoá thân đi em , làm chích choè bé nhỏ
buổi sáng lòng anh chợt có tiếng em cười
vào đây đi em , ngoài kia đời mưa gió
này chích choè bé nhỏ của anh ơi ….

em mong manh như hoài bảo cuộc đời
anh ngắn ngủi như anh thời mới lớn
anh ngắn ngủi sẽ là anh chết sớm
em có hiện về rướm lệ tiễn đưa ?

hoá thân đi em , làm trái chín sai mùa
anh bé nhỏ như loài sâu lưu lạc
anh bé nhỏ nên là anh thèm khát
sống sót sau mùa đời xơ xác đìu hiu

em mong manh như vạt nắng xế chiều
anh sớm biết bóng đêm nhiều hệ lụy
khi hạnh phúc đã trở thành xa xỉ
thì hai ta khó thấy được thiên đường !

hoá thân đi em , làm thần thánh tình thương
cho anh giác ngộ nhận mình là ác quỉ
anh lầm lỡ bỡi vì anh ích kỷ
khi ăn năn đã nhìn thấy ngục tù

em diệu dàng như sương khói chiều thu
anh tự khép phận mình làm lá uá
khi chợt thấy đời còn thi vị quá
anh và thu đành phải xa lìa ….

hoá thân đi em , về đứng trước mộ bia
cho nhân thế nghe chích choè biết khóc
anh chết sớm bỡi trần gian này ô trọc ….!

Ctl
May 24/07

Châu Thái Lê
Thu May 24, 2007 1:18 pm

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 24, 2007 3:59 pm

Mùa đã vàng 

 

Mùa như đã ươm vàng trên nhánh mộng
chút nôn nao theo cơn nắng ngập đồng
phút niệm giao chờ từ buổi tàn đông
để hôm nay hạ hồng về thật sớm.

Gió nhẹ đưa tán hoa đùa với bướm
như giai điệu tình tứ gọi mời nhau
là cõi riêng nên mở cửa đón chào
người phiêu lãng ,khách thơ ơi ! cùng đến

Mùa đã vàng dâng lên ngàn lưu luyến
mộng thời gian xếp lại góc đăng trình
con tàu vòng rồi cũng đến bình minh
để giọt nắng lung linh ngoài ngõ đợi

Khách thơ ơi ! Mùa vàng và ngày mới
hồn con chữ quyện vào suối tóc thơ
giai điệu nồng dâng rung cảm từng giờ
trang giấy trắng ngàn ẩn từ còn nguyên nét

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 24, 2007 3:21 pm

Quỳnh ơi ! lại về 

Hương đùa nhè nhẹ sương giăng
ẩn trong nếp lá dáng nàng Tiên sa
em là Công chúa Quỳnh Hoa
đêm mang quyến rũ nhập hòa thực mơ
giang tay trăm cánh đón chờ
thân choàng áo lụa khuy tơ nhụy vàng
sáng trong vương miện huy hòang
long lanh nét ngọc giữa hàng quân reo

Ta tên hành khất quá nghèo
đêm đêm mượn ánh trăng treo làm đèn
gió xuân lần lựa nên quen
và trăng tròn , khuyết cho nên nỗi này
rồi khi rượu cạn thấm say
ta buông ngã xuống giữa bầy ảo mơ
Em về mở cửa hồn thơ
khoe đêm áo lụa đợi chờ trăng lên
còn ta giữa cuộc , nhớ , quên
đêm bên cánh mỏng ngã nghiêng say mềm

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 17, 2007 5:00 pm

H ơi *** 

 

*** Bắt chước Châu lão anh viết tắt tên em
để ai hiểu sao hiểu , còn riêng chỉ mình đôi ta biết
giữa giòng đời trôi mãi miết
con thuyền lá ngày xưa
có chở cánh sao buổi đầu mưa
giờ lật úp
anh lặn ngụp
cố vớt hoài những nỗi nhớ
mà mỗi lần tháng Năm về thêm nợ
chất chồng thêm theo tuổi đợi bên trời
H ơi !
H ơi !
Cánh sao xưa có còn bay theo gió
hàng sao già còn nét chữ ngày đó
đã hơn hai mươi năm
từ đêm cuối âm thầm
con thuyền lá mang thiên thần rời phố nhỏ
có chở theo cả con đường hàng phượng đỏ
đầy ngập đáy tim
quá tải nên chìm
nhưng nỗi nhớ
và con nợ
lại trôi bềnh bồng
khắp cả bến sông
H ơi !
H ơi !

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon May 07, 2007 2:54 pm

Về kịp không em? 

 

Em bỏ nơi này hơn nửa trăng
mùa về vàng nhạt giấc thường hằng
đâu đây tiếng gió ru lời cũ
nên buổi hạ hồng bỗng lạnh băng.

Phượng tím xứ người buông cánh rơi
anh đi tìm lại giấc mơ đời
theo mùa nắng ấm xuôi miền cũ
để nhận ra mình dáng tả tơi

Tả tơi như cánh phượng trong gió
tím gót chân hoang tuổi xế chiều
chợt nhớ mình còn bướm phượng đỏ
ép trang vở cũ héo tim yêu

Em ạ ! một lần đã đợi nhau
nghiêng nghiêng bóng nắng ngã qua đầu
hạ hồng về kịp đón hương gió
em ở nơi nào , em ở đâu?

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon May 07, 2007 5:51 pm

Đong đầy tháng Năm 

 

Tháng Năm đã đong đầy bao nỗi nhớ
mưa muộn giăng để hoa nắng say buồn
phố Cần ơi ! giờ chắc cũng giọt buông
giọt đầu mùa thấm len chùm phượng đỏ.

Bến Ninh Kiều hôm nay còn lộng gió?
nghe nhịp chèo khua đọng ven bến sông
chiếc nón lá che nghiêng má ững hồng
áo bà ba thướt tha lần trễ hẹn

Em phố cũ , góc quán xưa ,ngàn lượt đến
dẫu đổi dời nhưng đời vẫn thản nhiên
anh thiên thần, quên mất một lời nguyền
nên xứ lạ bước hoang trong mưa muộn.

Em ở lại bỏ rơi những ước muốn
bận bịu nhiều với đời sống và con
anh ra đi để năm tháng sói mòn
tuổi đá bạc hồn vẫn chìm vào dĩ vãng.

Tháng Năm đến với mây mù lãng đãng
anh nhớ về phố Cần ở bờ xa
nếu mai này có được lần ghé qua
xin em hãy nhặt giùm anh cánh phượng cũ.

Ép vào tim nơi có tình yêu đang ngự
rồi dõi mắt nhìn hun hút đường Hòa Bình
em sẽ gặp nơi cuối phố một bóng hình
trưa tháng Năm đứng chờ em trễ hẹn.

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed May 02, 2007 5:12 pm

Bây giờ khi ra biển

Chiều vàng trên mặt nước
ngắm từng cánh hải âu
giữa mênh mông buông được
tất cả những nỗi sầu .

Hoa sóng giăng bủa khắp
hoàng hôn chút nắng hồng
biển và trời hoà nhập
tạo thành chiếc cầu vòng .

Chờ trăng trên đầu tàu
dõi tìm bóng vì sao
như là bóng đôi mắt
nhìn theo từ phương nào .

Bây giờ khi ra biển
tôi vẫn chờ hoàng hôn
để nghe vỗ từng tiếng
nỗi nhớ từ trong hồn .

Bây giờ khi ra biển
tôi ngồi lâu lặng yên
Bây giờ khi ra biển
tôi thành kẻ lãng quên .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 7 tháng 7 năm 2004

Em lên ngôi

Em lên ngôi …không dáng hồng tha thướt
giữa cảnh đời trái đắng mọc chung quanh
đến thăm tù mồ hôi đẩm aó xanh
trưa nắng hạ quên mình là thân gái .

Em lên ngôi …đuôi tóc buông vàng cháy
quên lược cài mặc gió đến mơn man
cố giựt dành từng chút với thời gian
để có được dầu vài câu thăm hỏi .

Em lên ngôi …đường trãi xa lặn lội
bỏ sau lưng thành phố rộn tiếng cười
quên niềm vui của lứa tuổi hai mươi
và có lẽ đến bây giờ vẫn vậy .

Em lên ngôi hình ảnh này anh giữ lấy
ngàn lời thơ không đủ tặng một lần
hai phương trời tuy xa lắm ,nhưng gần
để tay lên ngực là em hiện rõ .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 28 tháng 5 năm 2004

Previous Older Entries