Nẽo đời mấy giấc thường Hằng
theo chân Lý Bạch tìm Trăng – lặn chìm
túi thơ, bầu rượu, sương đêm
bỏ quên cay đắng bên thềm Trăng khuya
Lửng lơ vầng trăng khuyết
trải ánh vàng nhẹ tha thiết đáp bên hoa
chỉ nửa đời ta đã hóa cỗi già
vì cơm áo quên rượu trà cùng hoa, thưởng Nguyệt
Mấy bận đưa chân trong gió tuyết
bao phen mặc xác giữa mưa cuồng
Cám ơn Trăng vẫn mãi bên cạnh luôn
cho ta còn chút tơ vương mà đứng vững
đêm buồn Trăng cùng ta chịu đựng
rót rượu chờ Quỳnh, đợi thi hứng về ngang
” Ôi Trăng huyền nhiệm dịu dàng
Trải tâm tư thắp non ngàn biển sau”*
cùng Trăng ta buông bỏ sầu
*( mượn của Thúy Lan )
Tue Mar 13, 2012 10:54 am