Chợt nghe buồn
vì có người bỏ thành phố cũ
đi lang thang như chim Di tìm nơi trú ngụ
để mỗi mùa về day dứt nhớ phố phường
để mỗi mùa về quay lại với quê hương
nghe câu hát ngọt đưa bên bờ sông vắng .
” Chiều chiều ra đứng ngõ sau
nhìn về quê Mẹ ruột đau chín chiều ”
hoàng hôn bóng đỗ xiêu xiêu
bao năm đất khách nhớ nhiều Mẹ ơi !
nhà nghèo hái lá mồng tơi
nấu canh nêm muối ru đời con thơ
Ầu ơ ! lời hát ầu ơ !
một sương hai nắng Mẹ chờ con khôn
Gởi con đi một dặm đường
ruột đau như cắt nhưng thương phải đành
học khôn từ thuở đầu xanh
giờ con đã lớn , lìa cành lá rơi
Còn đâu dáng cũ Mẹ ơi !
mình con trơ trọi trên đời tha phương .
Chợt nghe buồn
ai nỡ đành bỏ thành phố cũ ……
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 29 tháng 7 năm 2004