Tháng Tư trôi vào cuối

Tờ lịch rơi dần- cuối tháng
ngày buồn trôi dấu tỵ nạn in dài
bao nhiêu năm không đổi được hình hài
ôm uất hận dẫu xuân vừa thay áo mới

Xứ lạ trông về xa dịu vợi
Quê xưa ngóng đợi cách nghìn trùng

từ trong sâu thẩm thấu nỗi đau chung
để cuối tháng như cùng đang nặng nợ
ngày vẫn sáng nhưng bước chân đời đã lỡ
theo Tháng Tư đem nỗi nhớ chồng lên
hỏi ai quê cũ đành quên?

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Apr 23, 2014 2:54 pm

Trong mộng tương phùng

Trăng đêm dạo bước ngoài sân
thả trôi cơn mộng ta lần theo xuân
thoảng hương hoa Bưởi trắng ngần
mây vương xuống thấp xây tầng lầu mơ
từ trong trăm nhánh đợi chờ
cội si đã cỗi, vần thơ sắp cằn
mặc đêm treo với bóng Trăng
mặc Quỳnh khoe dáng bên làn hương ngây

Trăng đêm lấp dấu chân ngày
tương tư nghiêng xuống thấm đầy cánh mơ
như vùng hoang dã đọng hờ
nhẹ thôi kẻo nước tràn bờ vỡ trăng
không cần đâu, ngọn hoa đăng
về khuya ta mượn bóng Hằng soi chung
để trong mộng được tương phùng
trần gian tội phước xin cùng chia nhau

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Apr 17, 2014 11:39 am

Vẫn còn nghiệp duyên

” Trời nghiêng mây xuống thành sông
Người nghiêng lòng xuống thành dòng tương tư ” *
trăm câu huyễn ngữ hình như
dối lòng để mãi nát nhừ nghiệp duyên .

Cánh hoa Đào chạm nắng
mùa như rơi trong lẵng lặng âm thầm
từ xa rồi có phải đợi trăm năm ?
tình xuân đến dẫu thăng trầm vinh nhục

Tóc xõa buông lơi sầu cuốn hút
môi cười thả dấu mộng tràn đầy

trôi lênh đênh lạc dấu giữa đêm ngày
tim lỗi nhịp đập hoài trăm nốt lạ
tưởng nỗi nhớ đã lâu rồi hóa đá
nào ngờ đâu dưới kẻ lá có hình
soi nghiêng vệt nắng lung linh
cỏ tương tư, đã trở mình tơ vương
để mơ trộn lẫn đời thường

* Mượn của Hà Diệp

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Apr 16, 2014 3:06 pm

Còn dư nỗi sầu

” Đêm đất trọ, mấy ai còn trằn trọc
Tháng Tư về, mấy kẻ khóc quê hương! “**
âm thầm làm dấu trên lịch treo tường
những chéo đỏ vết thương còn rĩ máu

khấn nguyện lời cầu kinh gượng gạo
chuông ngân tiếng niệm chú âm thầm

vào cuối tuần vẫn cúng đã bao năm
không chính xác nhưng nằm trong tháng
và lễ giỗ như nhắc về Quốc nạn
cùng Tháng Tư Cha bỏ mạng chốn lao tù
quê xưa đã đổi lời ru
đày thân đất trọ còn dư nỗi sầu
xứ người trằn trọc đêm thâu

** Mượn của huynh Trần văn Lương trong bài ” Bài trường ca máu ”

Tháng Tư vọng buồn **

** Xín kính hoạ bài ” Còn Đâu Cảnh Cũ” của đại sư huynh TNL

Bài xướng

Còn Đâu Cảnh Cũ

Chiều nay thuyền ghé bến
Gió xuân về ai ngồi đếm cánh hoa mai
Chút hương thừa ngày tháng cũ đưa bay
Sông bến ấy những năm dài vui thủơ trước.
Cờ thế sự người thua kẻ được
Chốn nhân gian nguyệt khuyết trăng tròn
Gánh phong trần trĩu nặng bước chon von
Cơn bảo tố xói mòn thơ viễn xứ !
Sông núi đổi dời còn đâu cảnh cũ
Hàng cây xoan ủ rũ phố thân quen
Đêm xuân một giấc cô miên.

Trần Nhất Lang
—————————————

Bài hoạ

Tháng Tư vọng buồn

Mấy hôm rồi bỏ bến
mặc mưa xuân giọt đếm trên cành mai
đời như mòn tuổi trẻ lại dần bay
nghe rụng vỡ theo năm tháng trước
sót lại khung trời không với được
dư ra nắm đất chẳng vo tròn
thà như là thông, tuốt đỉnh chon von
còn hơn phải bào mòn thân viễn xứ
đã nữa kiếp phong sương thèm dấu cũ
mỗi lần xuân buồn ủ rũ thành quen
ru đời trong giấc cô miên

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Apr 03, 2014 4:15 pm