Xin đời cho Ta điên
Điên rồi ta điên
cuộc sống nhân gian đầy những muộn phiền
Xin đời cho điên
khi cuộc sống nhân gian lừa dối vì tiền
xin điên, cho Ta quên thấy
xin điên, cho Ta không biết mình
cho ta không còn nữa
giữa đời đau thương .
Yêu rồi để chi
yêu mãi mãi cũng không còn được gì
xin người quên đi
cho dẫu nhớ thương nhau còn được gì nào
Xin quên, thôi quên đi nhé
xin quên, ta chôn sâu mối tình
cho dù yêu nhau mãi
có còn chi đâu .
Đời hỡi ! Ta còn chi đâu
Buồn nhớ ! một đời đau sầu
và đấy ! tình ta buồn mãi
tình như mây bay , bay về phương nao .
Người hỡi ! xin người hãy quên
đời hỡi ! xin đời cho điên
và sẽ không còn gì nữa
đời ta đã điên ,điên từ trong mơ .
Sống thừa để chi
sống với nhân gian sống để làm gì
xin đời ta yên
ta sống với thân ta sống với muộn phiền
ta xa , xa tình yêu đó
ta đi , đi cho quên hết người
và không còn ai nữa
giữa đời của ta .
**Ước mong được làm nhạc sĩ đế phổ nhạc bài thơ này đã tan từ lâu .
Ngày 1 tháng 11 năm 1981
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn