” Rượu sầu uống mấy cho vừa ” **
Góc buồn ngồi nhớ người Xưa mơ màng
Góc buồn ngồi nhớ người Xưa mơ màng
Ví bẵng cuộn đời trong vỏ ốc
bao lâu rồi học thuộc chữ tương chờ
mấy ngàn ngày chạy vòng đếm ngây thơ
nghe nuối tiếc cùng niềm mơ đọng lại
Viễn khách đường xa còn bước mãi
cố nhân cuối phố vẫn trông hoài
áo xanh xưa đổi tím nắng chiều phai
xe đạp cũ rung đôi vai bé nhỏ
nghiêng suối tóc chạy ngược đường lộng gió
làm niềm thương mở ngõ tràn vào
Giờ anh ngồi đếm hư hao
đếm thêm nỗi nhớ nát nhàu con tim
cuộn đời khó thể đi tìm !
** Mượn của đại sư huynh Trần Nhất Lang