Ở phía cuối con đường
ngày ta còn qua, lại
giọt nắng buồn vẫn vương
trên nền trời xanh mãi .
Ly cà phê còn đọng
quyện vào mùi tóc em
bao nhiêu triết lý sống
rơi theo giọt nhớ – thèm .
Một lần – chưa được uống
mật ngọt trên môi hoa
ta vào yêu, tình muộn
nên đành giấu xót xa .
Ở phía cuối chân ngày
em chạy vòng hạnh phúc
vạt nắng rớt trên vai
ta buồn thân gỗ mục .
Cà phê ngày thêm đắng
con dốc đời vẫn tuông
em quên rồi chiều nắng
quên người lặng lẽ buồn .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Feb 21, 2014 12:39 pm