Giọt nắng quên

Ở phía cuối con đường
ngày ta còn qua, lại
giọt nắng buồn vẫn vương
trên nền trời xanh mãi .

Ly cà phê còn đọng
quyện vào mùi tóc em
bao nhiêu triết lý sống
rơi theo giọt nhớ – thèm .

Một lần – chưa được uống
mật ngọt trên môi hoa
ta vào yêu, tình muộn
nên đành giấu xót xa .

Ở phía cuối chân ngày
em chạy vòng hạnh phúc
vạt nắng rớt trên vai
ta buồn thân gỗ mục .

Cà phê ngày thêm đắng
con dốc đời vẫn tuông
em quên rồi chiều nắng
quên người lặng lẽ buồn .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Feb 21, 2014 12:39 pm

Chưa tới số

Mỗi ngày đi vô hãng
ngồi chờ nhận tin buồn
đời áo cơm quá ngán
muốn bỏ lên chùa luôn.

Phật đưa tay chỉ xuống
trần gian đầy u mê
quay đầu vẫn chưa muộn
nơi đây là nẽo về .

Tâm hình như lay động
ngọn đuốc thắp trên tay
nhìn ngoài kia biển sóng
đuổi nhau quanh tháng ngày

Tự soi đường bị chắn
ngõ quẹo đầy sân si
cuộc đời như quá ngắn
xuôi tay còn được gì?

Nên mỗi ngày trong hãng
quên bỏ chuyện mất, còn
mĩm cười tươi mỗi sáng
cơm áo nhẹ nhàng hơn.

Không lên chùa tu được
vì nợ vẫn chất chồng
thôi thì xin điều ước
trúng số có được không?

Phật vẫn chỉ tay xuống :
” bên dưới rất nhiều người
đang xếp hàng cầu nguyện
chừng nào đến lượt ngươi ? ”

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Feb 06, 2014 1:19 pm