Mây trôi bóng nhạt hoàng hôn
trăng sao nhẹ bước đẩy dồn bóng đêm
Trúc Đào lay động ngoài thềm
không gian chùng lắng lòng thêm thấm sầu
gió buồn gọi xót xa đau
tận trong đáy mắt có màu buồn vương
Ngẩn ngơ , tự hỏi : bình thường ?
tà huy đã xuống , gió sương đang chồng
giữa trời đất , tủi hổ không?
đêm vương bóng phủ đứng trông vợ về
mấy dòng thơ lạc say mê
làm sao đổi gạo, vẹn bề áo cơm
để em mùi tóc mãi thơm
còn ta thả mộng theo chòm sao xa
Chiều buông dãy lụa Ngân Hà
thơ rơi xuống đất xót xa tràn về
mơ yên đời vẫn nhiêu khê
Thu Jul 12, 2012 11:09 am