” Lên chùa kinh, kệ, chuông, …
– Ngân
Hồn anh giác ngộ: đời cần có em. ” *
Giữa giòng đời bão nổi
mặc, chiều an lành bữa cơm tối có nhau
không trách trời gieo giống tố … ngã nhào
làm mái nhà tróc nóc khi nợ cao hơn cổ **
Dù biết ” hoạ vô đơn chí ” khổ
dẫu hay ” phước bất trùng lai ” giàu
Lần tràng hạt mà đầu trống rỗng lao xao
niệm câu kinh vẫn không đào ra lối thoát
nên buông bỏ về nhà động dao thớt
nấu cơm canh , nêm cho ngọt buổi cơm chiều
hồn vừa giác ngộ vì yêu
thêm lần khổ nữa có nhiều hơn đâu
mặc trời giông bão ngập đầu
có nhau ta đủ xây lầu mộng mơ
buồn buồn viết vội câu thơ
* Mượn đỡ của Đỗ Duy Thuỵ huynh trong ” Cõi Tu của Ta ”
** Mấy cơn lốc xoáy – Tornado – vừa ập xuống Dallas làm bay đi nóc nhà đang chìm trong nợ, làm đời đã khổ còn khổ thêm .
Wed Apr 04, 2012 11:23 am