Đêm qua mượn nửa vầng Trăng
làm con thuyền mộng chở dần tương tư
đầy khoang nỗi nhớ đã dư
chỉ cần động nhẹ , lắc lư thuyền chìm
sông mây đẩy mái chèo êm
nhờ Trăng chiếu sáng qua miền biển khơi
ngõ buồn chạm ngõ đã rời
thả tương tư xuống, rượu mời nâng môi
Ai đem Trăng khuyết treo đồi
để cho bóng núi say rồi , say thêm
nhẹ nhàng ru giấc giữa thuyền
gió mang hương dậy men duyên say nồng
làm con thuyền mộng chở dần tương tư
đầy khoang nỗi nhớ đã dư
chỉ cần động nhẹ , lắc lư thuyền chìm
sông mây đẩy mái chèo êm
nhờ Trăng chiếu sáng qua miền biển khơi
ngõ buồn chạm ngõ đã rời
thả tương tư xuống, rượu mời nâng môi
Ai đem Trăng khuyết treo đồi
để cho bóng núi say rồi , say thêm
nhẹ nhàng ru giấc giữa thuyền
gió mang hương dậy men duyên say nồng
Sông mây sóng bủa bềnh bồng
giữa khoang có gã cuồng ngông say nhừ
trên trời đổ gánh tương tư
để trần gian những ảo hư trải đầy
trôi theo ngàn nhánh sông mây
trăm năm được mấy lần say quên đời
gối đầu trong giấc chơi vơi
thuyền trôi – không muốn giữa trời buông neo
và Trăng như ở lưng đèo
lững lơ buông bỏ mái chèo rời tay
hình như say , đã thật say
gã ngông vào mộng thuyền đầy tương tư
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue May 02, 2006 6:24 pm