Bài T. H. 113 ( Nỗi nhớ tội không?)

Mưỡu

Tình yêu có lỗi ở đâu?
nỡ sao Tơ Nguyệt để sầu cả đôi
Người đi thì đã đi rồi
Người còn ở lại giấu đời trong mơ.


Giữa muôn ngàn tội lỗi
Có hình thành thêm tội yêu nhớ không em ?
đông dần qua, xuân nhẹ bước bên thềm
Anh lạc xứ thả con tim về phố cũ

Tết đến mai vàng đang trổ nụ
Xuân sang cành lộc nhú thêm chồi
nhưng riêng anh lần giở những đơn côi
nét chấm phá lâu rồi màu mực ố

Chữ viết tắt nghiêng nghiêng ngày tháng đó
“Người ra đi… bỏ ngõ cầu vồng thơ
những con đường đã vắng bóng anh chờ
giờ khép lại mộng mơ tan biến mất…”
Xa nhau, sư thật không ngờ!!!

San Jose ngày 26 tháng 1 năm 2021

Nhớ Trần Đại

Lại một ngày buồn lan xuống đời
ra đi bỏ bạn Đại K ơi !
còn đâu năm tháng cùng gieo mộng
đồng cỏ đang thu vắng Ngựa rồi.

Lại thêm lần nữa tiễn người đi
chiếc lá Thu tàn níu kéo gì?
con Cú kêu sương đêm trước đó
như nhắn tin xa buổi biệt ly.

Xa rồi các Đấng đâu còn nữa
” Phật ở trong tâm ” khó độ người
” Chúa ngự trên cao” lời vọng hứa
” Đấng em ” giờ bỏ lại bên đời.

Xa rồi con chữ buồn xơ xác
nét vẽ Ngựa hoang cũng nhạt nhòe
một sáng trong thu ngưng nốt nhạc
tiếng chuông tỉnh báo buồn người nghe.

Lại thêm lần nữa lá vàng rơi
yên nghĩ vĩnh hằng nhé bạn ơi !
cõi tạm tôi hoài mang dấu nhớ
giữ tên Trần Đại đến muôn đời

San Jose ngày 13/10/2020

Văn tế sống thị trường

Hỡi những con số
xanh xanh đỏ đỏ
hồn trôi giạt về đâu
mau lại đây cho ta tế sống
Cũng vì :
Muốn giăng bẫy đầu trên , đầu dưới kiếm cả 2 đường
lại sát chiêu kẻ dọc , kẻ ngang tìm luôn 1 mẻ
20 phần trăm lên lượm vài chục xu an toàn
20 phần trăm xuống ôm thêm nửa đồng rủnh rỉnh
TSLA lên xuống kinh hồn
TQQQ nhảy giựt tửng tửng
Nên chỉ xin :
mỗi tuần 5 K sống thật an nhàn
mỗi ngày 1 chấm đời vui như tết
Nhưng than ôi!
ước nào có được
mong khó thể thành
Ba ngày xanh đậm là con đường đạp dẫm lá vàng
bốn bữa đỏ tươi chắc thủy lộ về với cóc nhái
để hôm nay:
Đã qua 2 ngày rồi em xanh như tàu lá
thêm nửa buổi thôi anh tím tựa mồng tơi
nên buộc lòng phải làm bài tế sống
nếu có thiêng nghe được tiếng lôi về
hay lì lợm cũng ghì cương, đứng lại
chứ cắn càn thẳng cứng thêm, đứt dây
Hồn phách hiển linh
Về đây chứng giám

San Jose 10/1/2020

Văn tế Bạn thơ Mạc Đăng Sơn ( Trần anh Tài)

Than ôi !
Nẽo trần đôi ngã
nhận được hung tin giữa chiều cuối Hạ
Người ra đi về bên kia thế giới
Mây xám giăng sầu
Lệ nóng tràn sâu
cuộc Sinh ký, Tử quy vừa đã trọn
Ôi ! Kiếp nhân sinh một đời có ngắn !
Nhớ người xưa !
Lúc chinh chiến lại sợ ” ắt có gian thần”
Khi vung tay khéo nhầm ” nàng Kiều bên bếp ”
thả vần thơ, kéo thi hữu lại gần
nối con chữ, mong bạn bè hết kiếp
có những lúc làm lão già gân
rồi những khi thành anh hùng đẹp
đêm cúi mình dán từng con chữ trên băng
ngày cặm cụi soi những dấu huyền dấu ngã
Nhưng Than ôi!
Bìa sách vẫn còn đây,vắng Người tay buồn không dám mở
Trang thơ vẫn còn đó,xa rồi mắt đọng chữ mờ phai
nên chiều nay trên bàn có thêm ly rượu
rồi nhiều nữa bóng đêm chợt đã đổi ngày
nhưng vầng sáng vừa le lói
mà vụt chìm vào tàn phai
Người giờ đã ngủ
Người bỏ nhớ quên
Bao nhiều ân tình còn tha thiết
bao nhiêu duyên nơ vẫn lâu bền
bao nhiêu điều tâm sự
bấy nhiêu nỗi nhớ buồn

Để rồi hôm nay,
tôi đành đau với lời tiễn biệt
momg Người tự tại theo lối về nơi Lạc Quốc
Cầu Tiếp dẫn Đạo Sư, ánh sáng soi đường trước mặt
xin chư Phật mười phương tòa sen đón bước bên thềm
rước Người về lạc quốc .

Thượng hưởng

San Jose ngày 9/5/2020

Chống Bá Quyền phú

” Nam Quốc Sơn hà Nam Đế cư
tiệt nhiên định phận tại Thiên thư
như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
nhữ đẳng hành khan thủ bại hư ”

Lý Thường Kiệt

* * * *
Đọc lại lời xưa
nhìn theo vận nước
lúc lâm nguy nữ kiệt ngập đường
khi quốc biến anh hùng đầy đất
Nay Hoàng Sa
Bọn Tàu cộng ngang nhiên đem tàu chiến khoan dầu
lũ bá quyền ăn cướp gởi máy bay chiếm đảo
coi công ước quốc tế chẳng vào đâu
tưởng luật rừng nhân loại không ai biết
nên hiểu
khi đến chân tường chó sẽ cắn càn
lúc tràn dòng lũ vỡ bờ tức nước
nếu ngang ngược
ỷ nước lớn xây mộng bá quyền
cậy dân đông lưỡi bò áp đặt
Tàu chiến dẫu có đến vạn đến ngàn
phi cơ dẫu có đến trăm đến chục
đừng hòng cướp một tất đất liền
đừng mộng tham vài phân biển đảo
Gương xưa còn đó
khi dân Việt đứng lên
là bọn Tàu tháo chạy
uy nghiêm ngàn năm vẫn trường tồn
oai hùng một thời còn để lại
Dân Nam ta bờ cõi xưa giữ gìn
Dân Nam ta non sông nay vẫn mãi
thế nước yếu, chịu hy sinh
thế nước yếu, không sợ hãi
Cho nên,
Biển đông sẽ dậy sóng nhấn chìm bọn bá quyền
Người Việt đang xuống đường treo cổ phường ngang ngược
giàn khoan dầu phạm pháp bây phải lui mau
đường lưỡi bò tham lam ta chờ cắt bỏ
đầu có sừng ,
miệng không lưỡi
đầu chứa những điều xấu xa
miệng nói hoài câu ngược ngạo
nếu như đụng đến
núi sông dân Nam
biển đảo nước Việt
thì như xưa nói
” nhữ đẳng hành khan thủ bại hư ”
uy dũng nước Nam ta còn đó
bây muốn thử không?

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri May 16, 2014 2:46 pm

Văn tế bạn Henry

Than ôi !

Dẫu biết rằng ” Sinh ký , tử quy ”
nhưng ngày đầu năm Người chọn ra đi
để lại bên đời muôn vàn thương tiếc

Nhớ Người xưa,

Chiều cuối tuần cùng nhau cạn chén
buổi họp mặt tâm sự không vơi
tiệc chưa tàn lại hẹn
đêm chưa sáng còn cười
khi nhà bạn, nhà em , nhà bên hàng xóm
lúc nơi này , nơi khác , nơi thật xa xôi
tiếng cười không dứt ,đủ mặt anh em theo bước chân Người đến
câu nói chẳng ngừng, đông tay con cháu tụ tập lại một nơi
Than ôi ,
” chén mời nhau vẫn đây, nhưng vắng người ,nên rót thêm ly rượu
lời chúc mừng còn đó, mà xa rồi ,bóng ngày chợt đổi đêm
muốn gởi bình yên, hỡi ơi ! tôi không là chủ
định cho sức khỏe, trời ạ ! Người khó nhận thêm
đứng trong căn phòng nhìn đôi mi, nhắm nghiền như ngủ
có chút gì đó đọng lại cay, giấu mặt qua bên
mang nỗi lòng ấp ủ
gọi nguồn sống bừng lên
bóng mặt trời còn đỏ hồng góc chân mây , Người chừ vội ngủ
cây nghiêng dáng vẫn ôm nắng nơi cuối đường , Người nỡ đành quên
Chân tình còn tha thiết ”
nguồn sống cạn mạch bền
bao nhiêu điều tâm sự
bấy nhiêu nỗi nhớ buồn

Và hôm nay,
tôi rưng rưng với lời tiễn biệt
Người tự tại theo lối đi về
Tiếp dẫn Đạo Sư, ánh sáng soi đường trước mặt
A Di Đà Phật, tòa sen đón bước bên thềm
xin chư Phật mười phương
rước Người về lạc quốc .

Thượng hưởng

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Jan 02, 2014 6:12 pm

Tự thán – Phú

Cây cổ thụ thay màu lá
cỏ non mềm vẫn nguyên xanh
trời đã sang Thu, góc phố, đón từng cơn gió lạ
nắng vừa đổi nắng, con đường, đưa những lá vàng rơi
Ta lang thang quên, bên ngoài lạnh giá
người hờ hững nhớ, tâm thức nửa vời
đứng trên thãm cỏ , thầm nhắc thân , nhà sập bìm bìm leo qua ngõ
cúi nhặt lá vàng , lặng thương xác , trâu tàn dao bén giành nhau chia
giòng đời trăm ngã
phận tủi riêng mình
Nhớ khi xưa ,
Thời còn cưỡi ngựa bắn cung , ngàn lời vâng dạ
lúc vượt trên đầu ngọn sóng , vạn tiếng đệ huynh
buổi chợ đông muốn kết bạn không ngại giá
khi tối lửa ý làm thân chẳng màng tiền
anh cần, dăm ngàn, giữ đi , bao giờ có thì trả
chị thiếu, vài xấp , cầm lấy ,thủng thẳng hoàn lại sau
Nhưng hỡi ơi !
Đến bây giờ làm cây già đổi màu lá
hơn nửa đời để tóc bạc nhuộm phong sương
Hoạ vô đơn chí
phước bất trùng lai
thắp đuốc đêm đen tìm người tri kỷ
bắt cầu Ô thước hỏi bạn chung tình
ngọn đuốc cùn , đèn dầu hao, cạn lý
cầu ô gãy , quạ bất hợp , tan đàn
nên chi
Lúc thất vận , rơi tuột xuống bần hàn
khi sa cơ , rớt nhầm tầng địa ngục
sáng nhờ xe đi làm , không chung đường , nên chẳng thể ghé ngang
chiều cậy về qua ngõ , bận có tiệc , đành thôi không phải lúc
cơm áo đã hành , rã rời thân , rồi đến tình người , làm dựng tóc ngỡ ngàng
nợ đời phải trả , tiều tụy xác , đụng vào nhân nghĩa , phải xụi râu tủi nhục .
hình như Thu đã về ngang
có lẽ thơ chưa đến lúc
con chữ ơi hãy nằm yên
vận vần hỡi xin đừng giục

Thế nên cho ta ước
Bỗng dưng muốn làm ngọn cỏ mềm
để đời dẫu ngã nghiêng vẫn sống

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Tue Oct 25, 2011 11:40 am

Đổi đời- Phú

 
Trơ mặt giữa chợ đời 
ngẩn ngơ trong góc tối
bỗng hóa tên dỡ hơi
dưng thành kẻ múa rối
sáng vẫn vác cày , chiếc cày ngày càng nặng thêm
chiều theo nội trợ , nêm mặn đắng không mang nổi
ngỡ cúi đầu cho qua cơn , lại bị đè cổ ,đè đầu
chừng im lặng giữ lặng sóng , nên sóng nhận bờ , nhận đất
tìm miếng cơm no , đành chịu nhịn, quay mặt, nước mắt chực rơi 
giữ manh áo ấm, bỏ cho lành, ôm vào, nhiều lần muối mặt
lúc đi thời vượt biên mong sự đổi đời
nay sống tại Hoa Kỳ giấc mơ thành thật
nên :
chút nghĩa nhân, thuần Việt , không đổi được tô mì
bao phong tục, Mỹ hóa, chẳng màng câu phép tắc
đâu phải sớm tối ông biến ra thằng !
cũng vì tháng năm vợ thành số một !
con tạo lá lay
vật dời sao đổi
ở hãng cố đấm, giữ ăn xôi
về nhà đành im, gìn sóng nổi
tự dưng không tu mà nên phước, không chùa mà nhiều hương
rồi bỗng chẳng Thánh lại thiện chân,chẳng đạo lại hết tội
chữ nhẩn dạy đã xưa
câu tòng nay cũng lỗi
bỡi thế :
Dẫu trâu cày âu cũng là số vì muốn đổi đời
dù nội trợ ắc tại chữ duyên những mong được thắm
giữa vạn ý lu mờ
có riêng điều in đậm
xin Thượng đế lần sau , nhất định lần sau,
ở xứ Mỹ này đầu thai làm con gái
 
Thương thay
 Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Friday, August 6, 2010 1:59 PM

bài Văn tế huynh Phạm Sỹ Trung

Than ôi !
Bến sông mây vừa nhận hung tin
Phạm Sỹ Trung thi hữu đã bỏ mình
để về miền lạc quốc
phút giây bàng hoàng sững sờ
ra đi rồi một tài thơ

Nhớ khi xưa !
Được tay bắt, mặt mừng,
bến sông mây họp bạn
người thi sĩ tài hoa
riêng cho thời áo trắng

khi nhắc nhở tuổi hẹn hò , kẹo ô mai , mái tóc thề buông xoã
lúc mơ về thời mới lớn, chiếc xe đạp, đôi chân rã vẫn theo
hàng phượng vĩ đường trưa, em tan trường ,tà áo bay trong gió
tiếng ve buồn phố vắng, anh mơ mộng , bóng in dài cửa lớp
một trời kỷ niệm
anh vẽ nên thơ
để mỗi lần đọc lại
như vẫn còn đâu đây

Nhưng giờ đây !
giòng thơ ấy đã theo anh về miền đất lạnh
bỏ lại đời trần bao thương tiếc nhớ khôn nguôi
bến sông mây vắng bạn
con thuyền thơ lạc giòng
giọt nước mắt lăn dài
tâm tình chùng lắng đọng

Những mong !
Thuyền bát nhã sớm đưa hồn sang bờ giác
nẽo liên đài rộng mở đón linh vượt bến mê
miền cực lạc anh về
Thượng huỡng

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Sep 23, 2008 1:15 pm

Ngán ngẫm phú

Không phải sơ giao
mà là bạn quý
trăm bận tâm tình
ngàn lần tri kỷ
lúc chiếu trên , chén anh chén chú, tay nắm chặt tay
khi bàn lớn , ly cạn ly đầy , mắt cười mắt hí
rượu thịt ê hề ,lời mạnh hơn gươm
bạc vàng ngập túi ,ý thành dựa chí
dũng tướng chốn trận tiền chưa chắc đủ oai dương
anh hùng nơi bàn nhậu thiếu gì danh kẻ sĩ
Nhưng hỡi ơi !
nghĩ thân lúc bại nên tủi hổ thân
thương xác khi bần phận đành xơ xác
tay to mặt lớn thấy nghèo bỏ bạn quay lưng
quỹ sứ đầu trâu nhìn khổ xa bè lạnh nhạt
trước anh anh, chị chị kiếm cớ tiệc mừng
nay ghệ ghệ , thằng thằng tìm lời thối thác
tình trắng bệt như vôi
nghĩa đen ngòm tựa rác
cảnh trí ngược xuôi
tâm tình ngao ngán
để khi còn lén đêm thẫm tủi hờn , ngồi bó gối bức đầu
là lúc muốn quên ngày dài cay đắng, đứng than thân hành xác
tri kỷ nhiều người mấy ai nhớ kẻ trồng cây
bạn bè bao đứa trăm tên hết xôi rồi việc
nên cứ lẩn quẩn, lúc nghĩ nghĩa nọ chẳng tròn
rồi thì loanh quanh , khi lo tình kia chưa vẹn
nào biết thâm giao như bọt biển tan
ai hay khôn dại giống tiền quá cảnh

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Thu Jan 14, 2010 11:45 pm

Previous Older Entries