Vẫn là Thu sớm

 

Ta gom mây lại nhốt Thu vào
đến sớm làm chi để xót đau
bạc tóc nhưng Tâm vẫn động mãi
cầu An sao dạ cứ lao xao .

Có phải Thu sớm vừa trở lại
khiến lá vàng rơi ngập lối về
giữa vùng tranh tối vầng Trăng khuyết
cùng kẻ tha hương đón não nề .

Có phải tiếng chuông vừa chạm đất
đánh thức con tim phút lỗi lầm
khiến Tâm An lại trong kinh Phật
theo điệu phong linh lúc bỗng trầm .

Em mang sắc áo mùa Thu sớm
trải nổi niềm qua từng giọt rơi
Ta giấu lòng trong lời ước nguyện
mây còn giăng xám cả khung trời .

 

Bến Sông Mây nhớ

Bến Sông Mây nhớ

Nhẹ gác mái chèo thơ
để thả nổi mong chờ
hoàng hôn treo sợi nắng
neo thuyền lại BẾN

Giữa tất bật đời thường
còn đọng lại niềm thương
con SÔNG mang chút mộng
Trăng ẩn bóng vương vương

Đưa tay vén tóc MÂY
mời em cạn chén này
từng bước kiêu sa đến
hồn thơ say ngất ngây .

Dáng hình soi gương nước
đáy cốc lung linh hoa
Ta làm sao vớt được
ngơ ngẩn tủi – mình già

Trăng rạng rỡ đêm nay
ta nâng ly đọa đày
một mình trong nỗi nhớ
phố cũ em có hay

Tìm trăng

 

Đêm qua thấm nỗi nhớ
đi tìm vầng trăng xưa
tối ba mươi mà ngỡ
trăng sáng tự bao giờ .

Lần tìm trong ký ức
tội phước một lần mang
đâu rồi bóng hạnh phúc
chiếc chìa khoá thiên đàng ?

Trăng ba mươi đi vắng
để mênh mông sao trời
giữa canh khuya tĩnh lặng
có đôi mắt chực rơi .

Giọt buồn nào vương lại
kéo sợi sầu vô hình
chực rơi – nhưng vẫn mãi
không dứt được khối tình .

Đêm qua đi tìm trăng
hay đi tìm nỗi nhớ ?
Đêm qua đi tìm trăng
hay đi tìm nỗi nhớ ?

July-29-03
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Nỗi nhớ dâng đầy (4)



Trả em về được không ?
hơn 10 năm dối lòng 
nụ cười hay nước mắt 
đã tuôn chảy thành sông . 

Em không còn đợi chờ 
để thương nhớ vào mơ 
những đêm buồn trở giấc 
thiên thần đến bất ngờ . 

Nhiều lúc em đã nhớ 
thả hồn về năm xưa 
nhưng đứa con kêu Mẹ 
làm em tỉnh giấc mơ . 

Định số đã an bài 
để đôi lứa đắng cay 
xin anh quên đi nhé 
đừng gieo thêm đọa đày . 

Ngày 15 tháng 6 năm 2000 
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Nỗi nhớ dâng đầy (3)

Nỗi nhớ dâng đầy (3)

Con Saó không sang sông ?
nhưng con Saó sổ lồng
để bên đời quạnh vắng
đau khổ người thấy không ?

Phải lặng lẽ ra đi
chẳng dám lời từ giã
lưu luyến để làm gì
khi mỗi người một ngả .

Bạn bảo ta hy sinh
giử tấm lòng thật tuyệt
bao nghĩa ân và tình
Ta đành cho thua thiệt .

có lần ta trở về
lén nhìn từ sân trước
hồn ngập tràn tái tê
một lời không nói được .

Nếu bây giờ gặp nhau
Ta vẫn như ngày nào
vẫn yêu và vẫn nhớ
dù quá nhiều thương đau .

Anh vẫn nhớ đường về
sau nhiều năm lưu lạc
con tim vẫn say mê
nhưng em giờ đã khác .

Đừng nói em dại khờ
đừng chê em nhẹ dạ
đọc lại những vần thơ
ai là kẻ chai đá .

Anh tháng năm xứ người
một mình với men đắng
có còn gì để vui
và đôi tay vẫn trắng .

Em nhớ không ngày xưa
bao âu yếm cho vừa
than hồng cho đỡ lạnh
ta bên nhau chiều mưa .

Đau khổ chi nữa em
cửa sổ đã phủ rèm
tiếng ầu ơ bên võng
trả em về với em .

Trả em về với em ???
ngoài kia con phố vắng
bên trong chết con tim
một mình em cay đắng .

Ngày 14 tháng 6 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Nỗi nhớ dâng đầy (11)

Vẫn tâm hồn đau khổ
vẫn nỗi nhớ ngập lòng
hôm nay em thố lộ
ngày mai biết còn không ?

Xin anh đừng đày đọa
hãy quên đi tình xưa
coi như em mang nợ
kiếp sau sẽ trả thưà.

Anh giữ mãi lời hứa
là giết lần tim em
không muốn em sống nữa
trong đau khổ từng đêm .

Muốn nói thật là nhiều
nhưng lời đắng tình yêu
làm em nghẹn nơi cổ
ngăn chận hết mọi điều .

Em van anh được không
hơn mười năm bên chồng
đã quá nhiều tội lỗi
còn gì mà đợi mong .

Ngày 26 tháng 6 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Nỗi nhớ dâng đầy (9)

Anh hỡi ở nơi đâu
sao để mây giăng sầu
từng chiều vàng chậm xuống
mang buồn vào đêm thâu .

Hơn 10 năm hờn trách
anh thấy vừa lòng chưa
em không muốn tìm cách
khơi lại chút hương thừa .

Giòng đời trôi hai ngả
định mệnh đã an bài
anh nơi trời xứ lạ
em dấu chồng đắng cay .

Nếu 10 năm hạnh phúc
em không viết thơ này
nếu từ lâu hạnh phúc
em đâu phải đắng cay .

Nhưng em sẽ nhận hết
để cho anh vừa lòng
dù trong anh đã chết
mối tình xưa thắm nồng .

Em bây giờ đã lỗi
tóc thề xưa cắt đi
dẫu từng đêm sám hối
cũng sẽ chẳng được gì .

Ngày 22 tháng 6 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Nỗi nhớ dâng đầy (5)

Thì bây giờ em đã
thật sự trở về em
trái tim đành chai đá
khi con khát sữa thèm .

Tháng năm anh ở đây
đã quen rồi cuộc sống
muà đông tuyết rơi đầy
làm trái tim lạnh cóng .

Bây giờ biết làm sao
anh muốn em quên hết
cho tim đỡ nhói đau
khi trở về hiện thực .

gắng giữ nhé em yêu
đừng tưởng nhớ chi nhiều
cho gia đình hạnh phúc
con cần em từng chiều .

Ngày 15 tháng 6 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Lắng lòng theo tiếng chuông ngân

Mười mấy năm trái sầu xưa không héo
vẫn theo anh trên khắp nẻo – xứ người
chiều nay nhớ cố tìm lại nụ cười
bóng áo xanh ngỡ là em ngày cũ .

Mùa xuân qua xô gió đông cành rũ
con chim Di lạc lỏng giữa giòng đời
nắng có ấm nhưng chốn cũ …trùng khơi
để năm tháng thốt mãi lời đau gọi .

Trước tượng đài lâm râm câu sám hối
trả cho anh những tội lỗi đã mang
ân tình xưa từ đâu lại phũ phàng
cho anh gục trong miên man niềm nhớ .

Rừng chiều nay lặng yên nghe chuông đổ
và lòng anh được thức tỉnh – ấm hơn
cơn gió lạnh trên đỉnh của Kim Sơn
chỉ có thể thấm bên ngoài lớp áo .

Mười mấy năm sang ngang rồi chim sáo
anh vẫn còn hái sầu mộng một mình
và hôm nay trở về lại với bóng hình
anh thanh thản theo từng hồi chuông vọng

Ngày 26 tháng 1 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Lại thêm một lần say

Mấy câu thơ dệt chẳng cho ai
vết thấm mực loang than vắn dài
con Quốc kêu buồn vì nhớ bạn
chim Di lạc cánh đếm thương hoài
vần thơ gẫy vụn theo thương nhớ
nét chữ cong queo với đoạ đày
Em có hay chăng nơi đất lạ
xuân về anh lại thêm lần say .

Ngày 26 tháng 1 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Previous Older Entries