Đếm Giọt Mưa Sa

Em chưa trở lại trang Hát Nói
Để cho người chờ đợi những bâng khuâng
Ngày vừa qua mấy bữa tiết xuân phân
Xào xạc lá tưởng bước chân gót nhỏ .

Cửa vẫn mở mong người tới gõ
Thơ còn xanh đợi khách đi vào
Bến Sông Mây thân hữu sẵn mừng chào
Hoa lá cũng lao xao chờ đón bạn .

Xuân chửa hết mà sao trời ảm đạm
Trăng lu mờ xen lẫn dám mây hoang
Có người đang gõ phím bàn
Làm thơ gửi nhạn tới nàng phương xa
Buồn đâu rơi giọt mưa sa .

Trần Nhất Lang .

————————————–
Bài Họa của HVHT

Tháng Tư rồi em ở đâu ?

Trăm ngàn lời muốn nói
mà sao còn im lặng với bâng khuâng
giấc mơ hoang chưa vẹn đã chia phân
góc phố cũ dấu chân mờ bóng nhỏ

Cánh cửa tình yêu len lén gõ
buồng tim nỗi nhớ ngả nghiêng vào

để tương tư trở giấc quên lời chào
nức nở như tiếng Quyên gào kiếm bạn

Xuân trước ngõ sao trời còn ảm đạm
quay vòng mơ mây xám vẫn đi hoang
nhìn cành hồng thắm trên bàn
mới hay xuân trãi hoa vàng xa xa
tháng Tư sao vẫn mưa sa

Thu sớm bẽ bàng

 

Thơ Bỏ Quên Lượm Về

Dòng sông tiễn biệt
Mùa xuân nào mắt biếc thắm mây xưa
Én ngày xuân đi mãi bỏ trời mơ
Về Bến Cũ nhớ vần thơ thủơ trước .
Xuân đến xuân mang niềm hạnh phúc
Tình đi tình nở đóa tương tư
Dòng sông xưa khói sóng khách mong chờ
Ta vẫn đợi bên bờ thông bến đó .
Mong một buổi gọi mùa trở gió
Lầu thơ xưa nắng đổ hanh vàng
Chờ em hoa cũng muộn màng
Phấn son đã nhạt bẽ bàng dấu môi
Người đi còn nhớ đến người ?Trần Nhất Lang

Bài họa của HVHT

Bài họa

Thu sớm bẽ bàng

Nghìn trùng cách biệt
vẫn loanh quanh tha thiết bóng hình xưa
mấy mươi năm tay trắng với trời mơ
đời viễn xứ ai nào ngờ – biết trước

Gối sóng ngỡ tìm bờ hạnh phúc
xuống thuyền mong xóa chữ tương tư

túi hành trang đầy ấp mộng đêm chờ
Tóc nhuộm bạc còn mơ về thuở đó

giọt nước mắt rơi cho cuộc tình sóng gió
để bây giờ nhặt mãi lá khô vàng
nếu như Thu đến muộn màng
thì tình đâu phải bẽ bàng đắng môi
Người đi vẫn mãi nhớ người ?

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Vẫn là mộng xưa

Em Đi Đem Cả Mùa Xuân

Mưỡu

Em đi đem cả mùa xuân
Để cho Bến vắng bâng khuâng nhớ người .

Nói

Một mùa xuân đã mất
Người đi rồi đã thật sự xa nhau
Em về đâu buồn ngắm sợi mưa mau
Ta vẫn mãi bên giang đầu ngóng đợi .

Em bỏ Bến hoen sầu Hát Nói
Trăng rời Sông ố lệ Trang Thơ
Trời mênh mang bóng Ô Thước xa mờ
Ai sẽ nối nhịp cầu xưa đã gẫy ?

Sông vắng vẻ con thuyền xuôi mái đẩy
Lời thơ xưa bỗng trỗi dậy giữa đêm trăng
Bến kia ai đợi chị Hằng
Tốn công tát nước biết nàng ở đâu !
Sợi buồn ghép vận đôi câu .

Trần Nhất Lang

————–
Em xin họa bài này với đại sư huynh

Vẫn là mộng xưa

Mưỡu

Hoa vàng khoe sắc đầu xuân
Hỏi con én mộng buâng khuâng chuyện gì ?

Nói

Chừng như vừa đánh mất
từ trong tâm lời thật mãi cho nhau
nếu cho thêm chọn lựa – vẫn trả lời mau
vẫn bé nhỏ làm người yêu trong mộng đợi

Em nhốt tình yêu bằng tiếng nói
anh mang nỗi nhớ họa câu thơ

nẽo đường mây giờ biệt xa mờ
còn đâu nữa, cánh thiên thần xưa đã gẫy

Đầu nhuốm bạc theo dòng đời mãi đẩy
đêm vô tình khơi dậy nỗi buồn trăng
Cầu vồng trong giấc thường hằng
mộng bao nhiêu nữa nối lần được đâu ?
lời như chưa nói thành câu

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn