Cám ơn em một lần cho anh biết
đời sông hồ có lúc phải dừng chân
nhưng em ơi ! cái với tay không gần
bóng hạnh phúc từ lâu rồi chưa đến.
Lần vào sâu tim chảy ngược dòng thương mến
lời bên ngoài tắt nghẹn khó nói ra
chưa ngõ yêu đã đau nhớ xót xa
thì có lẽ anh suốt đời phải chịu.
Em tôi ơi ! biết nói sao cho em hiểu
lầu mộng vàng chỉ có ở trong mơ
như con Dã Tràng xe cát đợi chờ
gục chết vẫn chưa tìm ra điều nó muốn .
Anh chìm sâu trong tình em đến muộn
nên biết mình cần phải giữ điều gì
thà im lặng để khỏi nói từ ly
không cho em mà cho chung hai đứa .
(Còn riêng anh mãi giữ bao lời đã hứa )
Ngày 4 tháng 10 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn