Giữ mãi cho em

Cám ơn em một lần cho anh biết
đời sông hồ có lúc phải dừng chân
nhưng em ơi ! cái với tay không gần
bóng hạnh phúc từ lâu rồi chưa đến.

Lần vào sâu tim chảy ngược dòng thương mến
lời bên ngoài tắt nghẹn khó nói ra
chưa ngõ yêu đã đau nhớ xót xa
thì có lẽ anh suốt đời phải chịu.

Em tôi ơi ! biết nói sao cho em hiểu
lầu mộng vàng chỉ có ở trong mơ
như con Dã Tràng xe cát đợi chờ
gục chết vẫn chưa tìm ra điều nó muốn .

Anh chìm sâu trong tình em đến muộn
nên biết mình cần phải giữ điều gì
thà im lặng để khỏi nói từ ly
không cho em mà cho chung hai đứa .

(Còn riêng anh mãi giữ bao lời đã hứa )

Ngày 4 tháng 10 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Chiều Thu chiếc lá than ôi



Chiều Thu con Nhện giăng tơ
mang luôn sợi nhớ vào chờ mối đưa
bỗng đâu trời đổ cơn mưa
màng đang dệt nửa rách tưa tan tành
Chạy đôn chạy đáo lanh quanh
dệt thêm mối nữa để dành lần sau
mong trời nắng, sớm ửng màu
cho con Nhện nối sợi vào tơ căng
Ví dầu lưới đã bủa giăng
chỉ chờ sa bẩy là ăn thịt liền
Chiều Thu chiếc lá lụy phiền
rụng đâu không rụng , rụng xuyên qua mành
nỡ nào trời hỡi ! ghét ganh
thêm lần gãy nữa cam đành phận côi
Chiều Thu chiếc lá than ôi !

Ngày 13 tháng 10 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Bên lầu mơ chết rũ

Con Dã Tràng đã muôn đời cùng sóng nước
có gì không? hay chỉ được thương đau
vết chân xưa theo biển sóng dâng trào
đã bao lần cùng lầu cát trả mộng.

Trở về thôi với đời thường cuộc sống
với áo cơm hành năm tháng thân côi
từ lần đau khi tình chớm lên ngôi
anh đã biết cái với tay không thật.

Hơn nửa đời đuổi hoài bóng hạnh phúc
căn nhà tranh cùng hai trái tim vàng
anh vẽ ra để trốn tránh phũ phàng
và cho mình chút gì tia hy vọng.

Em yêu ơi ! Nếu lần đầu mơ mộng
không ngại ngần anh kéo cả em theo
như ca dao cùng vượt suối băng đèo
nhưng không thật…và anh nhiều vấp ngã.

Thêm lần yêu – chỉ xin riêng anh đày đọa
em ngọc ngà hãy giữ mãi nét trinh nguyên
đời mai sau sẽ chẳng vướng muộn phiền
khi em thoáng nhớ chút gì về ngày cũ.

Có con Dã Tràng bên lầu mơ chết rũ
giữ cho em và mãi mãi vì em…..

Ngày 5 tháng 10 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Qua cầu nước trôi




Vẫn như trăm mối tơ vò
mấy lần đời trãi chuyến đò sang ngang ,
muốn tìm bóng nắng hanh vàng
để ru giấc mộng giữa hàng mi cong .
nhưng lòng vẫn phải ngại lòng
nửa đời đã lỡ còn mong làm gì .
Ngại luôn giọt lệ hoen mi
chảy thành biển nhớ một khi tao phùng.

Hỏi đời mộng thắm bao lần
lâu đài trên cát cũng ngần ấy thôi
Gió ru vi vút lưng đồi
mang tơ nhện rối làm nôi cho tằm.
sợi vàng óng ánh trăm năm
mới hay lỡ kén trở thành con sâu .
nửa đời rơi xuống vũng sầu
con tim chai đá – qua cầu nước trôi

Ngày 12 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Chờ sau



Nếu đem thơ sưởi ấm lòng
để cho đỡ lạnh muà đông xứ người ,
thì anh bán cả nụ cười
chỉ xin giữ lại mấy lời thơ thôi.
mười năm góp nhặt đơn côi
biết không bán được đành thôi cất vào .
Nửa đời lỡ kiếp thương đau
Nửa đời còn lại “chờ sau – gặp người “.

Ngày 2 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Nếu đời cho

Nếu đời cho – chỉ thêm một lần nữa
không hối tiếc – anh vẫn chọn – yêu em
khung trời cũ quay bước lại đi tìm
màu nắng vỡ của mùa Thu thuở trước .

Nếu đời cho – chỉ xin một điều ước
bỏ thiên thần anh đổi – để nhận Thu
nhốt trái tim trong đau khổ ngục tù
dù đã biết – riêng anh – người chiụ thiệt .

Nếu đời cho – chỉ một lần tha thiết
anh gật đầu – dành để lại bên em
sáng mai này khi nắng xóa bóng đêm
anh gục chết – vì em – không oán hận .

Ngày 25 tháng 10 năm 2002
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Có người bảo

Có người bảo :
anh chối bỏ những gì hiện đang có
để tìm về quá khứ cũ xa xôi
và trăng vàng cùng Thu đến nữa rồi
anh chợt tỉnh – chợt say – anh nào biết .

Giữa nhân gian anh là người thua thiệt
trong tình trường chiến bại đến bao giờ
đêm cùng Thu trở dậy với vần thơ
anh bỗng muốn được say thêm lần nữa .

Đêm ảo mộng sương mờ trăng giải lụa
dáng mơ màng chìm khuất nét Thu xa
vần thơ xưa thấm rượu đã say ngà
lời tha thiết – chập chờn trong giấc ngủ .

Có người bảo : anh nhận nhiều – quá đủ
nhưng em ơi -trái đắng- vẫn đắng hoài
từ bây giờ cho mãi đến ngày mai
anh vẫn say mỗi lần Thu chợt đến .

Ngày 15 tháng 10 năm 2002
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Đá mòn không em

Đừng rượt đuổi tình trường trốn chạy
chữ thiên duyên vẫn mãi mãi còn
một lòng giữ chút sắt son
cho vần thơ cũ sống còn với nhau .

Lời đã biết niềm đau xa cách
lỗi tại đâu – hay trách tại trời
mười năm dong ruổi xa khơi
soi gương để thấy nửa đời phong sương .

Anh nặng gánh trên đường xa xứ
Em u sầu trong chữ hiếu trung
mười năm giấc mộng tương phùng
Thu về là lúc thuỷ chung dâng tràn .

Mưa Thu đến lạnh mang đau xót
lời thơ anh mật ngọt không còn
tình xanh chôn lúc tuổi son
chờ mười năm nữa – đá mòn không em ???

Ngày 10 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Chim Bói cá và hồ Thu (6)

Tình nửa gánh trăng già cũng xót
hồ cạn dần thiếu gót chân chim
giá hồ được bước sẽ tìm
dù không gặp lại chết chìm cũng vui .

Cành khô gãy thân vùi đáy nước
bóng trăng in tha thướt – lu mờ
tình sầu trong những vần thơ
vấn vương để học chữ ngờ cho riêng .

Theo năm tháng muộn phiền dâng ngập
người xa rời chôn lấp thương đau
em giờ hạnh phúc nơi nào
có nghe nỗi nhớ đi vào từng đêm .

Lá Thu rụng bên thềm hoang vắng
vẫy tay chào cay đắng em ơi
nơi đây vẫn giữ một lời
du hồ khô cạn suốt đời vẫn yêu

CMVP231000

Ngày 23 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Chim Bói cá và hồ Thu (5)

Bên xác lá bâng khuâng ngồi đếm
nỗi sầu thương chết lịm theo lòng
chim xưa bỏ lại dòng sông
mỗi ngày vẫn chảy vào lòng hồ sâu

Cành liễu rủ còn đâu dáng mộng
đêm trăng cùng soi bóng hồ Tây
giờ trơ với nguyệt sương dầy
mà chim bói cá có hay chăng là .

Nơi gác tía thảm hoa trải ngõ
bên lòng son cửa đỏ chạm vàng
hỏi em có nhớ cỏ hoang
tuy là lau lách cơ hàn mà thân .

Hồ vẫn ước một lần trở lại
để chim soi bóng trải mặt hồ
mai đây vào cõi hư vô
trần tình mang xuống đáy mồ quạnh hiu .

CMVP201000

Ngày 20 tháng 10 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Previous Older Entries