” Say trong nỗi nhớ thành ghiền
Chuốc chung rượu mật nếm duyên kiếp nầy ” *
chiều hoang đỗ bóng chân mây
em vui hạnh phúc , ta đày đọa ta .
Ôm nỗi đau dần thấm
giấu trong lòng sâu lắng những lo toan
hai mươi năm không sớm cũng chẳng muộn màng
nghịch cảnh đời khiến bàng hoàng , chịu đựng
Trống canh căng mắt giọt sầu hứng
gà giục lắng tai hơi thở tàn
còn chút gì tiếc nuối ở nhân gian !
chung rượu mật ngã ngang bên lối cũ
tiếng cười vui nghe như lời tình phụ
mà lặng yên là để tự hành tội mình ?
niềm đau dần lớn, khoảng yên lặng tâm linh
như phép lạ hóa hình thành ma quỷ
chưa ngã xuống mà tan dần chung thủy
đường tắt ngang người vị kỷ vui riêng mình
Ta ôm trái đắng lặng thinh
* Mượn của Hà Diệp
** Viết giùm cho 1 người
Tue Jun 05, 2012 5:28 pm