Tàn đời anh 

 

Kính hoạ bài “Tưởng như” của Thi sĩ Châu Thái Lê

Tàn đời anh

Phóng bút vài giòng trên án thư
dạo đầu mấy nét bỗng lừ đừ
đì đùng tiếng pháo xa đang nổ
quảy gánh thơ lên nói chuyện tư .

Chuyện tư kể lể mấy trang thư
kể đến đôi tay đã mõi nhừ
tưởng tượng , tưởng voi ra tưởng chuột
nên chi nhăn nhó cũng mĩm cười (cừ )

Mĩm cười để lộ hai hàm răng
nhè nhẹ đưa lên cắn bánh chưng
nếu lỡ là anh thì sẽ ….biết
cắn cho dập nát cái thân anh .

Thân anh nếu hoá thành hạt dưa
rang cháy pha màu cho đỏ vừa
em sẽ chẳng nhường khi cắn bể
mặc cho năm mới , qua giao thừa .

Giao thừa có đủ bánh bày “chưng”
mức , kẹo chung quanh cũng dự phần
anh tưởng tuợng ra , anh được chổ
dễ thôi , em sẽ nuốt luôn anh .

Luôn anh , em sẽ nuốt nguyên anh
để khỏi sợ ai nói tỏi , hành
để khỏi sợ ai giành giựt nữa
nuốt luôn , chết chắc, tàn đời anh

———————————-
Tưởng Như ….

Giao thừa ray rứt nhớ tiểu thư
cái nhớ xôn xao, nhớ lừ đừ
thiên hạ đợi giờ bên hoa pháo
mặc tình, anh đốt trước tương tư !

nhớ lắm, tiểu thư ơi tiểu thư
tưởng như cái bụng sắp nát nhừ
tưởng như …thì cũng như tưởng tượng
tưởng tượng tiểu thư đang vui cười

tưởng tượng tiểu thư đang hé răng
nhỏ nhẻ nhai, mứt kẹo bánh chưng
hạt dưa lách tách vành môi đỏ
thiệt tình …hạt dưa sướng hơn anh !

thà anh được làm cái hạt dưa
em cắn, em nhai, nuốt cũng vừa
cho anh tan nát trong ngây ngất
trên môi đỏ thắm đêm giao thừa

thà anh được làm cái bánh chưng
em cắt, em chia năm bảy phần
dù sao cũng có phần nho nhỏ
thèm thuồng em muốn cắn được anh

nhưng bây giờ anh vẫn là anh
nằm nghe cơn nhớ nó hoành hành
tương tư xanh mướt như nhánh lộc
hái đi em – cho bỏ ghét ! – cái tình anh….

Châu Thái Lê
Sun Feb 18, 2007 10:54 am

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Feb 20, 2007 12:53 pm

Đêm Xuân gối đầu của năm 

 

Đêm xuân trên những cánh sao
gió lơi lã động nụ đào bên hiên
hương đưa lan tỏa vào miền
có thời gian mãi vùi yên giấc nồng
bóng câu qua ngõ cửa đông
để dư âm lại tràn dòng tương tư
khơi nguồn cho những ngôn từ
mạch xuân trổ nụ đã như định phần
xa xôi rồi cũng sẽ gần
ghép từng con chữ thành vần dệt thơ

Đêm xuân gối mộng đợi chờ
mùa vừa khai mở giăng tơ lưng trời
âm từ khởi sắc buông lơi
hòa trong gió nhẹ nhập lời cùng hoa
rủ mây tận đỉnh non xa
thả buông suối tóc dáng ngà về đây
cho đêm mở hội tận ngày
cho vang âm hưởng , cho say rượu đào
thuyền xuân chở bóng trong nhau
vui cùng cảnh vật gối đầu của năm

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Feb 21, 2007 1:29 pm

Quà xuân cho thêm 

 

Xin hoạ bài Quà Tết cho em của Châu Thái Nê

——————————–
Quà xuân cho thêm

À ! thì ra có người kêu réo Thầy Balut
sửa cho quẻ tình được đỏ , số hên
cho năm mới khỏi còn mộng mình ên
để hương ấm tràn lan căn nhà đang ở .

Thấy tụi nghịp Thầy cho lá bùa duyên nợ
vài thứ lỉnh kỉnh gọi là “Quà Tết cho em ”
chút nữa đây về upload lên thêm
để phần quà được nhiều nhiều thật á

Năm đã tận hết rồi năm con chó
nhưng thầy phán tránh con lợn trong nhà
nên Đinh Hợi , em ơi ! chưa đuợc đâu nha
gáng chờ đi kẻo không thì hỏng hết .

Anh mua sale hộp quẹt ga tặng em , quà Tết
bật lửa đốt hương , làn khói bay theo
không có lửa mà có khói nó khó hiểu làm sao ? ( bỡi ông bà nói)
thôi thì đành mang tiếng vì ai cũng đã biết .

Thầy còn bảo anh làm nghề sơn phết
mỗi năm một lần sơn lại nhà anh
sơn chồng lên chứ đừng sơn vòng quanh
mà đã sơn thì một lần nữa phải sơn trúng

Lựa màu hồng pha kim tuyến đẹp lắm
Tết đến rồi em hãy ghé lại mà coi

——————————

Quà Tết Cho Em …

Bữa gặp trên kia anh có hỏi thầy Balut
đầu năm em xuất hành hái lộc hướng nào hên
thầy dặn kỷ càng : em phải đi mình ên
hướng xóm trên, hướng nhà anh ở

sẳn đó anh hỏi luôn chuyện duyên chuyện nợ
thầy nói ….thiệt tình ….sao mắc cỡ quá em !
anh thề …thật lòng chẳng có nói thêm
nếu không trúng, em bắt đền thầy bói á

ổng nói năm hợi mà tuổi anh tuổi chó
muốn được tình duyên tìm người tuổi tý ghé xông nhà
anh hứa với em không tin dị đoan nha
mà sao thấy ổng nói câu nào cũng trúng hết

anh mua tặng em đôi guốc làm quà tết
bữa ghé nhà em nhớ mang theo
anh muốn nói nhiều …mà hổng biết nói làm sao ( ngại quá ! )
thôi thì em cứ mang guốc đi trong bụng anh sẽ biết

kế đến anh tặng em hộp màu để em sơn phết
sẳn màu đen này em cứ sơn hết tim anh
để mỗi lần anh nói vòng nói quanh
thì em cứ nhè cái tim đen của anh mà nói trúng

ừ, cái tim đen vậy chớ chung thủy lắm
không tin thì em thử một lần vào đó mà coi …!

Feb 14/07

Châu Thái Lê
Wed Feb 14, 2007 3:06 pm

Cuối năm tính sổ đời 

 

Cuối năm rồi tính sổ đời lân đận
đếm nhẩm hoài những hờn giận tràn tay
mấy trăm đêm vừa thức giấc phải đi cày
mà tiền bạc chảy ngược hoài không về túi .

Tính vòng qua , ờ cũng được dăm chục ngày cuối
cả nguyên tuần vật lộn nên xã hơi
trưa thứ bảy , tự đi chợ , rồi mời
bạn bè ơi ! ghé lại cùng tự thưởng.

Tính đến chuyện vui chơi hay thụ hưởng
cố nhớ lâu , rồi cân lượng , không có gì
ngày theo ngày vẫn mãi cứ trôi đi
xưa tay trắng giờ hàn vi nào khác .

Tính đến sầu , ôi ! mênh mông như biển cát
nên lang thang nhiều hôm đi lạc hoài
lúc nắng thì không biết gởi nắng cho ai?
khi mưa lại nhìn ngõ ngoài mà đợi.

Tính đến Thơ giăng mù bàn tay với
khi Sông Mây không biết bến ở nơi nào
người Thơ ơi ! chẳng lẽ mãi thế này sao
Thơ đã thành thuyền (chở ngập sầu) chỉ còn chờ bến đổ.

Cuối năm rồi tính đi , tính lại , vẫn khổ
thôi thì đành mượn đở vài câu thơ
viết treo lên để năm mới được nhờ
được may mắn sang năm tính sổ theo cách khác.

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Feb 16, 2007 11:40 am

Tự thán mùa Xuân 

Đan câu lục bát đầu Xuân
nghe ngôn từ dậy trở lần trong đêm
thoảng hương hoa tỏa bên thềm
mùa về cho ước nguyện thêm dáng chờ
nụ non rung nhẹ cánh tơ
lạc theo bướm lạ bên bờ tương tư
trong vùng sáng tối ảo hư
nghe buồn tiếng dế hình như tự tình

Đan câu lục bát vô hình
nối trăm sợi nhỏ , nối mình vào mơ
có mùa dâng ước nguyện chờ
kiếp duyên chừng đã hững hờ định riêng
để từng sợi biến thành phiền
rối tung khôn gỡ giữa miền nắng xuân
ươm mơ trọn giấc chưa lần
rượu đào pha mật ngại ngần mà thôi

Mùa về ngập gót đơn côi
nép bên hồn mộng rối bời tương lai

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Feb 15, 2007 6:24 pm

Cũng sẽ làm thơ 

 

Ta vẫn còn ương ngạnh
giữa cuộc đời bây giờ
có được chút nào rãnh
nhất định ngồi làm thơ .

Biết không đổi được gạo
biết bán chẳng ai mua
và tất bật cơm áo
theo năm tháng chuyển mùa.

Ta làm thơ riêng đọc
có khi ngược , lúc xuôi
khi giận , buồn , hằn hộc
lúc thư giãn , ngậm ngùi.

Yêu Xuân nắng qua ngang
có cánh mai rực vàng
để vờn con bướm mộng
lạc bước giữa địa đàng

Nhớ Hạ phượng đỏ rơi
ve hát sầu khung trời
gởi cho ai chút nắng
như ấm mộng xa khơi

Thương Thu vàng cánh lá
ngõ hẹp ướt đường mưa
ngọn đèn vàng nhạt ngã
nhặt giấy viết câu thơ

Mong Đông đừng vội đến
để gió bớt lạnh lòng
và từng làn khói quyện
bay về chốn xa trông.

Ta vẫn là ta mãi
biết làm gì bây giờ
nếu được lần trẻ lại
ta cũng sẽ làm thơ

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Feb 15, 2007 11:50 am

Huyễn ảo 

 

Sao bỗng dưng đang nắng lại đổ mưa
khi hương xuân mới đọng vừa , ướt mi
gió sầu thổi ngỡ ngàng buổi xuân thì
và lối mộng dìm sâu trong tất bật .

Sao bỗng dưng cả khung trời nhuộm sắc
khi nắng vàng pha màu xám mây vương
chiếc cầu vồng đang nối nhịp Ô tương
hay cố níu phút giây rồi xa mãi

Đoạn đời có ngàn điều không lập lại
duy cô đơn tiếp nối mãi trùng trùng
cầu vồng kia mong có được tương phùng
mà hai đầu điểm tận cùng nghiệt ngã

Sao bỗng dưng thấy hình như xa lạ
khi thật gần trong huyễn ảo đời nhau
Thơ thật đẹp mà ta tấm áo nhàu
cổng ái hà bước hoài vẫn chưa tới

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Feb 13, 2007 5:08 pm

Lại nằm mơ 

 

Đêm qua lại nằm mơ
được bỏ đời lao nhọc
mái nhà tranh đơn sơ
ngân vang tiếng thơ đọc.

Con suối chãy hiền hòa
ngang sau nhà , ao cá
ríu rít tiếng chim ca
thoang thoảng mùa hương rạ .

Bình minh với chung trà
chờ đầu ngày giọt nắng
lung linh trên liếp hoa
hồn nhẹ nhàng đọng lắng.

Đón trăng đêm dịu dàng
mời bạn chung rượu nhạt
cõi lòng mở thênh thang
chìm theo ngàn cung nhạc.

Này là thơ , rất thơ
này là bến tương chờ
trăm năm tuổi đời hẹp
nên vẫn mãi là mơ .

Bù đầu trong công việc
tất bật vì áo cơm
giấc mơ rất cần thiết
dù chỉ mơ thành Bờm.

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Feb 06, 2007 11:58 am

Mưa cuối đông 

Lệ trời giọt nhẹ phố phường
kéo mùa đông lại chẳng nhường bước xuân
mây như lơ lững ngập ngừng
nửa giăng lối nhỏ, nửa chừng như thôi
để tơ từng sợi kết rồi
lẩn trong màu xám bừng ngôi thiên thần
một vòng đủ sắc định phân
đang pha vào nắng lúc gần , lúc xa

Lệ trời giọt nhẹ chiều tà
vầng dương buông bóng mưa hòa nhịp tương
nốt sầu rót giữa cung thương
nên lời ai oán như dường trách nhau
cõi riêng , riêng đã nát nhàu
nên đông còn mãi gối đầu lên xuân
nên khi thưởng khúc Nguyệt cầm
cõi lòng khôn giấu lời thầm cảm ơn

Lệ trời giọt nhẹ thấm hồn
để ta còn mãi say ngôn huyễn từ

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Feb 06, 2007 1:13 pm

Hoàng hôn bên cội tùng khô

Thuở nắng mai chưa đến kịp bình minh
những giọt sương còn lunh linh trên cỏ lá
em dạo bước chân ngà
đi vào vườn hoang đầy trái đắng
khi hoàng hôn vừa tắt nắng
cũng là lúc em đến bên cội tùng khô
gom lá úa đắp thành một nấm mồ
như chôn lấp mối tình vừa chớm nở
vòm trời xa
nửa vòng cầu – thương nhớ
nửa vòng cầu ôm gói ăn năn
Và riêng ta lạc chốn địa đàng
đem thánh thiện bỏ vào rừng hoang trái đắng
để không gian trống vắng
để đêm tối mịt mù
để lạnh giá âm u
ôm trọn em
bên cội tùng khô nức nở
Em thánh thiện nhưng tình ta đã lỡ,
chỉ vì anh mang kiếp lãng du
không giữ được mùa Thu
không giữ được Tùng xanh cho em nương bóng
hoàng hôn xuống
tan chìm
vỡ mộng
và nắng mai chưa đến kịp với bình minh.

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 17 tháng 2 năm 1993

Previous Older Entries