Không trả nợ nổi

Anh đếm ngày để cuối tuần vay mượn
men rượu nồng rồi thơ thẩn mộng mơ
câu huyễn ngữ hình như phải đợi chờ
và đã thiếu nửa kiếp còn nợ mãi .

Anh đong tình bằng lần vay trở lại
nhưng rồi quên phải trả theo cách nào
đếm nỗi nhớ- đành thua – biết làm sao
đâu ai giữ bên mình cuốn sổ nợ.

Có những lúc dặn mình lại để lỡ
nên chén này chén nữa rót thay phiên
hỏi bao nhiêu ? đếm làm chi cho phiền
đời mấy lúc được say cùng trời đất .

Ừ thì say nên lời ra rất thật
nếu có hờn xin đền dấu môi hôn
như pha mật men rượu được nồng thơm
bao dỗi hờn thả đi nơi xa lạc .

Anh cộng lại mỗi lần vay đều khác
nên nợ hoài không thể trả được đâu
nếu như em tính lãi ngay lần đầu
thì anh xin khất nợ đến kiếp sau trả tiếp .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Aug 19, 2013 11:47 am

Nửa Trăng còn lại

Đêm qua chỉ nửa Trăng vàng
nửa kia còn lại đi hoang mất rồi
thẩn thờ nhặt những đơn côi
góp gom chất đống quanh tôi thành sầu
chỉ riêng con chữ đã lâu
thủy chung nhập thể từ đầu cùng mơ

Đêm qua chỉ nửa Trăng mờ
viền quanh nỗi nhớ ý thơ buông dài
hình như khi cố mượn vay
thì men rượu dậy làm say hơn nhiều
để khi tưởng đó lời yêu
thì chân nghiêng ngả hết dìu nhau đi

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Aug 19, 2013 10:58 am

Lặng lẽ cùng nỗi đau cuối đời *

Giữa dòng được mất hôm nay
em mong chiếm cả cho dày tình yêu
anh như con nắng buổi chiều
chìm dần vào tối quạnh hiu cuối đời

Ngày tình yêu vừa chớm
em ngoan hiền vay mượn dáng nai tơ
chưa bên nhau nên yêu cả nỗi mong chờ
từ gió tuyết mang tình thơ về miền nắng ấm

Lãng tử mồ hôi chưa kịp – chậm
giai nhân khăn thấm đã lau – nhanh

ngọt ngào sao hai chữ em anh
niềm dấu ái dành cho nhau tất cả
trong hạnh phúc anh quên bao chuyện lạ
để hôm nay đành té ngã giữa yêu thương
bao nhiêu tình nghĩa đời thường
em xô xuống hết dọn đường lên ngôi
còn anh giờ đã cuối đời

* Viết cho 1 người

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Aug 15, 2013 11:52 am

Vẫn từ lời thơ

” Cùng đêm lặng dưới cội thiền
Nghe thơ tụng niệm triền miên chữ tình ” **

Bóng Trăng dài trên cát
lời ru buồn biển hát điệu à ơi
giữa mênh mông đêm xuống nhẹ bên đời
trong tỉnh lặng chơi vơi trăm nỗi nhớ

Chốn cũ dấu chân hoang bỡ ngỡ
lầu xưa hình bóng lạc não nề

rượu từng chung rót cạn sầu lê thê
mặc gió núi đẩy say mê xuống biển
và bất chợt em thướt tha xuất hiện
để vần thơ tụng niệm mãi chữ tình
áo cơm nhường chỗ – lặng thinh

** Mượn của HD

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Aug 08, 2013 4:38 pm

Nợ duyên thơ

Người còn ủ mộng bên trời
nên thơ thức giấc ru lời say sưa
dốc đời có nắng, có mưa
theo ta đong đếm cho vừa nợ duyên.

Thời gian lần qua cửa
kéo trăm năm lời hứa ố vàng phai
lặng nơi đây giấu tiếng thở buông dài
khi tiềm thức là những ngày yêu dấu cũ

Mộng vỡ tràn về thành thác lũ
thơ say rót xuống hóa con thuyền

chạy loanh quanh khôn tránh chữ nợ duyên
dẫu rao bán không đủ tiền để sống
nên cứ mặc (ta và người) bên trời ủ mộng
cùng trăng sao vượt sóng đón thuyền thơ
bỏ đi ngày tháng đợi chờ
góp tay nhặt mảnh trăng mơ đêm hè
vi vu nhạc tấu vừa nghe

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Aug 07, 2013 11:55 am

Bên giòng hạ xưa

Buồn đem nỗi nhớ ra hong
phơi nghiêng ký ức bên giòng tương giang
chờ người trãi nắng lụa vàng
long lanh hạt đọng che ngang khung trời

Buồn đem nỗi nhớ ra khơi
chỡ đầy khoang mộng để rời bến tương
bạc đầu sóng cũng tránh đường
cho thuyền thi tứ hội cùng tri âm

Lời theo gió , nhẹ thì thầm
” Hạ hồng từ cuối tháng Năm đó người”
vầng trăng làm chứng chơi vơi
mái chèo câu chữ vẫn lời nhớ mong
nơi đây lạc dấu mây hồng
bến xưa hạ vắng đợi trông từng ngày .

Buồn đem nỗi nhớ lần tay
từ trong sâu thẵm như dài nỗi đau
hành trang đây , cất lời chào
ai mua? tôi bán ! tiếng rao não lòng

Buồn đem nỗi nhớ ra hong

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Aug 08, 2013 12:05 pm