Anh đếm ngày để cuối tuần vay mượn
men rượu nồng rồi thơ thẩn mộng mơ
câu huyễn ngữ hình như phải đợi chờ
và đã thiếu nửa kiếp còn nợ mãi .
Anh đong tình bằng lần vay trở lại
nhưng rồi quên phải trả theo cách nào
đếm nỗi nhớ- đành thua – biết làm sao
đâu ai giữ bên mình cuốn sổ nợ.
Có những lúc dặn mình lại để lỡ
nên chén này chén nữa rót thay phiên
hỏi bao nhiêu ? đếm làm chi cho phiền
đời mấy lúc được say cùng trời đất .
Ừ thì say nên lời ra rất thật
nếu có hờn xin đền dấu môi hôn
như pha mật men rượu được nồng thơm
bao dỗi hờn thả đi nơi xa lạc .
Anh cộng lại mỗi lần vay đều khác
nên nợ hoài không thể trả được đâu
nếu như em tính lãi ngay lần đầu
thì anh xin khất nợ đến kiếp sau trả tiếp .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Aug 19, 2013 11:47 am