Mưa chiều

 

Mưa vẫn mãi kéo dài qua con phố
thấm ướt hoài những chiếc lá vàng rơi
anh thẩn thờ buồn bên khung cửa sổ
nghe tương tư gậm nhấm nửa phần đời.

Hôm nay nữa hai mươi mùa đông chẳn
mang xa rời ngàn luyến nhớ đầy tay
có Thu xưa những buổi chiều thiếu nắng
phố ân tình môi nếm ngọt vị rượu cay.

Mưa không khác vẫn giăng đầy xám ngắt
vẫn lạnh buồn buông hạt khắp nhân gian
anh không khác vẫn một mình đối mặt
lỡ bước chân khi tìm chốn địa đàng.

Rồi nỗi nhớ hai mươi năm chưa đủ
khi chiều qua mưa ướt lá khô vàng
em êm đềm trong kiếp đời phải giữ
anh tiếp nối nửa chừng mộng đi hoang.

Nếu có lần em như anh ,cũng nhớ
nhìn hạt mưa rót nhẹ tháng mười hai
thì xin em hãy tha giùm con nợ
để riêng anh ôm hết những đọa đày.

Xin thượng đế xóa giùm tháng mười hai
cho nỗi nhớ không trở về với em nữa

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Dec 23, 2005 12:13 pm

Đêm buông xuống

Đêm buông xuống với đơn côi
sương giăng giăng nhẹ núi đồi xa xa
vườn con lén những cánh hoa
từ trong sương giá nở ra nụ hồng
Gọi em cô gái Quỳnh đông
gọi em Nữ chúa Lan phong kín sầu
cho ta trải mộng đêm thâu
vần thơ vẫn dệt mặc dầu Thu xa
Xin em đừng giấu ngọc ngà
để nguyên nét đẹp kiêu sa nghiêng thành
Ta đi tìm ánh trăng thanh
đem về buông sáo treo mành bên em
Rồi ra ngơ ngẩn dâng lên
khi mang con chữ để trên tục trần
không , không thể thế với Trăng !
cũng không thể được với Nàng Tiên Hoa
Nghe chừng đau thấm xót xa
ai đem nối chữ Trăng Hoa liền vần?
Đêm buông xuống ở góc sân
không gian gom lại hóa thân mĩm cười
gió trêu đùa cánh hoa tươi
Quỳnh Lan cùng nở tặng đời ươm mơ
có hoa ,trăng, lá, Thu ,thơ
có con bướm dại đợi chờ vào xuân
Đêm buông xuống cũng ngập ngừng
mơ hoang kia lúc nửa chừng phải tan

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Dec 21, 2005 1:46 pm

Hai ngã sông Tương

 

Anh đã thử nhiều lần bức tranh vẽ
có sông Trăng lạc giữa giòng đời trôi
có lá vàng chiều Thu rơi bước nhẹ
có thiên thần biết rung động bồi hồi.

Từ tưởng tượng ngày xưa rừng thay lá
dấu hoàng hôn dần xuống ở sau đồi
đến bây giờ rừng phong đêm xứ lạ
nét vẽ nào cũng nửa chừng gãy đôi.

Có nét vẽ vầng trăng đêm lạc lối
khoe dáng Hằng lấp lánh mặt sông buồn
cây tương tư trổ nhánh si đâm cội
một gã khờ đứng dưới tán dừa buông.

Có nét vẽ lá vàng giăng đầy bước
vầng trăng khuya đang trốn gió mưa gào
khu phố nhỏ từng con đường ngập nước
gã lãng tử nghèo đang đếm những thương đau.

Có nét vẽ em mùa Thu năm cũ
ngồi thẩn thờ bên khung cửa ru con
chút mờ ảo của trăng đêm vừa mọc
làm khô cằn thêm đôi má thắm không còn.

Anh đã thử nhiều lần rồi vẫn vậy
” Bức tranh tình , trăng lạc giữa trần gian”
những hóa thân chỉ là mộng bên đàng
nên vẽ mãi trăm lần chưa xong được.

Bức tranh tình cùng vầng trăng rơi xuống nước
anh và em hai ngã của sông Tương

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Dec 19, 2005 5:35 pm

Có là thiên đường

 

Như vô tận vần tình chảy tràn mãi
vì “yêu nhau thơ tự hóa thiên đường”
đêm lạnh giá rượu mềm môi khát cháy
say thật rồi chưa thấm chút yêu thương

Trăng vẫn sáng giữa mùa đông băng giá
tuyết đã rơi từ buổi chưa tàn Thu
anh thẩn thờ những chiều đi đếm lá
để lạc đời vào trong chốn mây mù.

Vần thơ lỡ như mảnh tình đã lỡ
lầu Ngọc phai nên gác thơ bụi đầy
niềm mơ xưa giờ còn trơ nỗi nhớ
rượu đêm nào chợt đắng lại đêm nay.

Anh xếp vần hai mươi năm vẫn thiếu
câu yêu thương gãy vụn trong đợi chờ
ánh trăng Thu dẫu muôn đời huyền dịu
anh nối hoài cũng không được sợi tình tơ.

Như vô tận mùa Thu còn tiếp diễn
mà yêu nhau ” thơ hết hóa thiên đường ”
như đôi ta hơn nửa đời ước nguyện
mà bây giờ vẫn cách mãi hai phương .

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Dec 16, 2005 5:08 pm

Lên thuyền rong chơi

Thoáng chừng như mộng buông trôi
mùa Thu vàng lá qua rồi phải không?
anh đi tìm ,chút nắng hồng
của ngày sót lại đem hong sưởi tình
Ơ kìa ! bóng Nguyệt lung linh
vương chân vấp ngã tan hình đáy sông
trăm ngàn nỗi nhớ trong lòng
rơi vung vãi khắp mặt sông đợi chờ
Xin gom lại, dáng trăng mơ
thành thuyền để vớt vần thơ ướt nhòa
để mai trên lối lạ xa
ta còn giữ được chút quà của Thu.

Thoáng chừng huyễn mộng phù du
thuyền trăng lướt giữa sương mù đêm đông
nhẹ tay vớt lá xuôi giòng
như đang gom cả nỗi lòng lên khoang
ánh trăng vàng, lá úa vàng
cùng thân lãng tử đi hoang đêm này
trăng ru, lá ngủ , ta say
mặc đời với những tháng ngày ngược xuôi
Ầu ơ ! vào mộng Thu ơi !
miên man đưa nhẹ ngàn lời cho riêng
bỏ nghe em , những muộn phiền
cùng trăng ,cùng lá rong thuyền với ta

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Dec 14, 2005 7:43 pm

Đêm trăng cuối Thu

 

Đêm cuối Thu trăng vừa tròn say mộng
hồn lã lơi bên cánh cổng – lụy tình
men chưa thấm nên ngôn ngữ lặng thinh
khoác áo choàng nhặt lá vàng trước ngõ.

Lá mùa sầu , lá rơi nhiều theo gió
bóng trăng đêm lần về nhớ xa xăm
Thu thả rơi từng chút mộng âm thầm
buông trôi mãi theo tháng năm nối tiếp.

Đêm cuối Thu trăng chở buồn về chưa kịp
để giọt sương thành lệ xuống cánh Quỳnh
trong mờ ảo dáng quen một bóng hình
nhẹ khăn tay lau khô giòng lệ nóng .

Giữa huyễn hư em trở về bến mộng
như còn đây từng hơi ấm năm nào
như còn đây “trong giá lạnh ngọt ngào ”
vần thơ đã cho nhau nhiều năm trước.

Đêm cuối Thu mơ chưa lần có được
cánh thiên thần gãy nát giữa không trung
dưới bóng trăng gấp lại mộng tương phùng
để thực tế tràn theo đông lạnh giá.

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Dec 14, 2005 3:31 pm

Một lần thôi

 

Có nhiều khi tự nghĩ mình rồi giận
sinh ra làm người sao lận đận với miếng ăn
sáng sớm vô hãng bị thằng xếp cằn nhằn
muốn quăng bỏ cả về nhà cạp đất sống

nhưng chợt nhớ ” cục đất chọi chim không có” – hõng!
đất ở đâu để mà cạp bây giờ
chạy lanh quanh hết cả mấy vườn thơ
cũng khó xin được tô mì cho đỡ dạ

đành phải nhịn cho qua mùa đông giá
chờ hè về khi nắng ấm khắp phố phường
dẫu sa chân, ngủ bụi ở ngoài đường
thì có lẽ không chết vì lạnh cóng

Tại ngày xưa trong cửa lớp hoài mơ mộng
nào là dáng hạ Hồng, dáng cúc Hoa
nào là dáng Bạch Tuyết ,dáng Kim Nga…..
nên bây giờ, về già , dáng thiểu não

Có nhiều khi tự mình buồn ,rồi bảo !
Nàng thơ ơi ! xin đổi gạo một lần
ta mơ mộng nhưng đến lúc phải cần
có chén cơm để tay không run run nữa

Nàng thơ ơi ! xin một lần ta hứa
chỉ một lần đổi gạo , một lần thôi.

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Dec 13, 2005 7:40 pm

Nếu em gặp

 

Em hãy ngắm biển đêm nhẹ cơn sóng
vỗ vào bờ từng nhịp ,hát lời êm
và Thu về cánh rừng phong lá động
mang chút sầu đi vào mộng êm đềm.

Nếu em gặp con Dã Tràng se cát
đêm miệt mài bên bờ của lầu mơ
bỏ quên đời ,mặc trùng dương gãy nhạc
thì Thu về có làm tan những đợi chờ.

Nếu em gặp loài hải âu đêm không ngủ
trôi bềnh bồng trên mặt của đại dương
gió lạnh tràn không tìm nơi tạm trú
thì em có cho đó là chuyện bình thường.

Nếu em gặp vầng trăng đêm nay khuyết
ẩn chìm mình sau những đám mây trôi
cố vượt thoát soi nhân gian diễm tuyệt
thì em biết mộng mơ đã khắp rồi .

Em có gặp chuyện buồn không nói được
biển sẽ nghe lời tâm sự (chẳng phàn nàn)
vì tự thân không ai chia làn nước
bằng vết chém hay bằng những bước chân hoang.

Nếu em gặp hàng thùy dương đẫm cát
đêm vi vu theo lời gió tự tình
từ ngàn xưa đến giờ không đổi khác
thì em ơi ! ngờ vực nào cũng phải tin.

Nếu em gặp con thuyền vừa neo bến
sau chuyến hải hành ngoài ốc đảo mơ
trong mõi mệt có vòng hoa trìu mến
thì em ơi ! có xua hết những đợi chờ.

Em sẽ gặp cánh hoa lòng vừa nở
dưới trăng đêm bên ghềnh đá ân cần
phút gần nhau có trăm ngàn bỡ ngỡ
bởi đại dương đang nối mộng thật gần.

Nếu em gặp con sóng già đầu bạc
đuổi vào bờ ,tan vỡ như pha lê
từ nghìn năm vẫn nô đùa với cát
thì em ơi ! thủy chung vẫn mãi về.

Nếu em gặp vì sao rơi xa thẳm
(lời nguyện cầu chưa kịp đã tan chìm)
vừa lé lên trong màn đêm thiếu sáng
là đôi mắt yêu đang dõi đi tìm.

Nếu em gặp cơn mưa nhẹ giăng lối
từ một nơi xa lạ lần kéo về
như màn sương từ từ mà không vội
em hãy mở vòng tay đón say mê.

Em sẽ gặp cánh cầu vồng loang tím
đang nối nhịp cho Chức – Lang đến gần
là mỗi năm trong ngày mưa , kỷ niệm
tay trong tay ấm lại hơi tình nhân.

Và sau hết nếu em gặp chàng thi sĩ
dệt vần thơ từ năm tháng ngược hoài
thì đừng nghĩ tại vì đã hết ý
mà có lẽ vì quá thấm đắng cay.

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Dec 13, 2005 7:49 pm

Lá vàng ai bới?

Lá vàng ai bới, thật sao?
để Thu năm cũ nát nhàu yêu thương
ngõ trăng đẫm ướt ven đường
chút nồng ấm, chút dư hương còn đầy
tìm mơ ? xin hãy nhẹ tay
Nàng thơ lỡ bước qua ngày giá đông
lạnh lùng nhưng trắng ,tự lòng
gom yêu thương lại hoài mong tương chờ
vần nào đã dệt vào mơ
vần nào gom nhớ vào thơ sưởi tình
lạnh lùng nhưng tuyết trung trinh
trăm năm vẫn một bóng hình riêng mang

Lá vàng ai bới , tan hoang?
làm đau kỷ niệm chảy tràn qua đông
thơ mang xác lá vào lòng
như ôm nỗi nhớ theo giòng Thu trôi
ngậm ngùi đeo dấu đơn côi
thủy chung quyện lấy nửa đời hư hao
bàn tay úp mở thương đau
đêm nghe tiếng vọng gọi giao mùa về
ngước theo bóng Nguyệt say mê
làn mây vừa tỏa ngỡ tóc thề ai buông
để hồn lạnh thấm nỗi buồn
Thu đang từng phút xa nguồn thơ yêu

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Dec 13, 2005 1:17 pm

Một lần xin bỏ tôn nghiêm

Đêm say lạc dấu thiên thần
bỏ tôn nghiêm xuống hóa thành người mơ
cùng em nối mộng vào thơ
nối tương tư lại dại khờ cuốn theo
giữa trời vằng vặc trăng treo
làn hương thoáng nhẹ, ru yêu lời tình
chơi vơi vũ điệu lung linh
gọi ngàn đom đóm nối hình bên nhau

Đêm say lạc dấu nát nhầu
từ em rượu đã đổi màu đáy ly
như nàng con gái dậy thì
rượu – thơ hòa nhập từ khi mộng vào
gối đầu trên những cánh sao
thiên thần quên mất đường nào về cung
để bên em , bước muôn trùng
tơ vàng, thơ dệt hòa chung điệu tình
giữa trời bỗng Nguyệt lặng thinh
kéo vầng mây lại , lén nhìn trần gian

Đêm say lạc bước địa đàng
tôn nghiêm hỡi ! lỡ, bỏ ngang lần này

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Dec 09, 2005 1:26 pm

Previous Older Entries