Lỡ Thầy lỡ thợ

Đêm đông mưa rã rích
côn trùng than tĩnh mịch không gian
bên ngoài sân le lói ánh đèn vàng
ta gượng dậy bỏ huy hoàng giã tạo

Lối mộng thơ cùn theo thực ảo
Đời thường việc đuổi giữa hư danh
muốn về hưu mà nợ bỏ không đành
nên đối mặt với trăm ngàn khốn khó
tóc nhuốm bạc nhìn lá bay trước ngõ
hình như đời đã có được điễm chung
vô thường về với muôn trùng

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Dec 16, 2014 4:29 pm

Mùa đông thứ 32 *

Nghe tiếng gọi đêm choàng tỉnh giấc
mộng rời tay sự thật rã rời
Em về đây nữa Mai ơi !
bên hiên co lạnh vách đời ngăn đôi .

Cơn gió giật từng hồi nghiêng ngả
ánh đèn mờ soi lá đẫm mưa
dấu buồn đứng tựa song thưa
chờ vòng tay ấm cho vừa nhớ thương

Mưa phủ kín mặt đường ngập nước
gió lùa ngang sân trước rì rào
quyện trong mờ ảo xanh xao
bóng em tóc xoã áo nhàu co ro

Nghe tiếng gọi từ to dần nhỏ
anh hoang mang ra mở cửa xem
ô kìa bóng dáng thân quen
hai tay đưa vẫy bay lên bầu trời

Anh đứng lặng ba mươi năm lẽ
em mỗi mùa bóng nhẹ về thăm
Nỗi buồn sâu lắng âm thầm
Mai ơi ! em vẫn trong tâm anh hoài .

* Viết cho Ngọc Mai trong lần giỗ thứ 32

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Dec 15, 2014 4:47 pm