suốt tháng Tư tha thiết vơi dần
lòng nghe đau xót buâng khuâng
ba mươi năm lẻ lạc thân xứ Người
ngày cuối về úp mặt nặng đau
khoé mi lệ đắng đọng trào
xót xa sợi tóc bạc màu rụng rơi
Còn chăng nữa kiếp đời viễn xứ
con tạo xoay quá khứ hiện về
Thánng Tư đen tối não nề
thước phim năm cũ tái tê cõi lòng
Anh đành để giòng sông đơn lẻ
muốn một lần xem nhẹ tháng Tư
nhưng trong từng ấy năm dư
nỗi đau vẫn đến , đến bây chừ vẫn nguyên
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Apr 30, 2007 2:24 pm