Anh viết dăm câu thơ tình nhớ
góc phố ngày xưa bừng vỡ về
cho dù tiếc nuối cuộc tình lỡ
em hãy giữ yên để vẹn bề
góc phố ngày xưa bừng vỡ về
cho dù tiếc nuối cuộc tình lỡ
em hãy giữ yên để vẹn bề
Anh kẻ tha hương cơm áo hành
tháng năm nhuốm bạc mái đầu xanh
lâu dần mơ mộng khô rơi xuống
thành nấm mồ thơ chết đoạn đành
Nếu em biết trong tim anh chứa tội
muôn ngàn lần sám hối vẫn không xong
trách đi em cho vơi bớt chút đau lòng
cho địa ngục thắp đèn hoài vẫn tối
Anh viết loay hoay con chữ ngã
Ô hay ! sao lại bị say mềm
góc đời bây giờ đổi màu lạ
vàng vọt như tia sáng dưới thềm
Anh đã không còn là anh nữa