Nợ em nữa

Sáng nay tỉnh dậy nghe hụt hẫng
căn phòng lặng yên thiếu tiếng người
em đã rời nhà đi làm sớm
bỏ lại bên giường một kẽ lười

Nhìn quanh căn bếp ly mì dỡ
bỗng dưng như nghẹn giữa cõi lòng
bao nhiêu năm rồi vẫn nặng nợ
mặc em tất bật với long đong

Ly mì em ăn còn phân nửa
phải buông vội đi cho kịp giờ
Ta say ngất ngưỡng quên lời hứa
cơm chiều quên mất cứ mãi mơ

Em vẫn cặm cụi ban điều ước
tròn mộng hưu non kẽ làm chồng
hạnhh phúc nhỏ nhoi không lo đựơc
thì tính làm gì chuyện viễn vông

Sáng nay tỉnh dậy nghe đời lạ
ta thấy oằn vai thiếu nợ tình
tội em chờ hoài không được trả
còn phải thân cò kiếp mưu sinh

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Nov 17, 2014 11:36 pm