Đủ vừa đắng cay

“Nửa đời với những nắng mưa
thêm lần này nữa chắc vừa đắng cay” *

Không gian chìm đọng lắng
gió lay cành đẩy bóng nắng chao nghiêng
thời gian trôi,mặc, đủ những muộn phiền
đem chất đống rồi giữ riêng từng nét bạc

Nhân nghĩa dãi dầu nhân nghĩa nát
Tâm thành mưa nắng tâm thành đen
chưa ra đường đã hóa dỡ, ương hèn
sắp thất nghiệp bỗng dưng quen rượu đắng

Môi mím chặc có lời mà nín lặng
như mùa hè con nắng trốn tầng cao
im nghe lời gió gợi, chào
quay đi cho nhẹ nỗi đau bên mình
học theo chữ Nhẫn làm thinh

* Trích trong “nhọc nhằn bến sông” của HVHT

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Jun 29, 2015 3:04 pm

Xin dành cho những yêu thương

Cố lòng ngăn tiếng nấc
để xuôi dòng khi đọc tiếp thơ anh
ba mươi hai năm vết cắt không lành
vẫn rỉ máu mỗi lần anh nhắc đến

Bóng ngã chân tường hình bóng quyện
xe lăn sân nắng góc buồn vương
tấm chân tình đến với những yêu thương
đã cắt ngắn con đường dài trước mặt
anh lặng lẽ giấu đời trong góc thật
mĩm môi cười ngăn tiếng nấc buông rơi
” Đời chưa có thể nghỉ ngơi
Thì thôi ta giữ cuộc chơi với đời ” *

* Thơ của Thế Thôi
** Viết cho bạn hiền với nỗi xót xa khi không dám hẹn lần trở lại , mong bạn hiền hiểu cho

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Jun 03, 2015 11:31 am