Cõi vô thường 

 

Lại lâm bịnh với mảnh nợ đời , cơm áo
tuổi đã già chịu hết nổi nắng mưa
hỏi trăm năm có giây phút nào thừa
sao cứ mãi loay hoay trong biển khổ?

Cõi thiên thai có thánh nhân nào cứu độ
để thuyền từ vượt khỏi chổ trần mê
một khuôn dấu cả trăm lối đi , về
biết ngõ nào không phải là ngõ cụt.

Ta gượng dậy nghe tiếng linh phong trúc
điệu bổng trầm theo cánh gió đẩy đưa
hình như bên ngoài trời sắp đổ mưa
nên gió đẩy ngọn cây vào mái chắn.

Tự đáy lòng còn vương mang thầm lặng
những ngôn từ nhập nhằng cuộc thế đời
tên hành khất tha hương đến tàn hơi
mưa nắng gội tấm thân già cằn cỗi .

Lại lâm bịnh khi tuổi chồng thêm tuổi
lưng đã còng , gối đã mõi , đa đoan
khung trời mộng có hoa thắm nắng trải vàng
đưa tay với , tay hoàn toàn hụt hẫng.

Khúc giao thần điệu du dương bất tận
màn phong linh trầm bổng gọi thiên thai
ta chớp mi buông rơi tiếng thở dài
có phải đã đến lúc đất trời hòa vào một .

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Mar 29, 2007 4:02 pm

Đêm Xuân lại mộng 

 

Ta vẫn thả bước mình trong khung mộng
mùa xuân về tình tự đêm với Quỳnh
những nụ non còn e ấp nguyên trinh
nghe hơi sương thoảng lạnh choàng vai áo.

Vườn hoa đêm có nàng thơ cùng dạo
áo phơi bầy cánh mỏng mượt mà nhung
điểm từng chấm tô đậm thêm chân dung
bừng sắc thắm dưới đèn trăng kỳ ảo.

Dáng quý phái nàng Lan đang khuynh đảo
cánh tay xòe mang điệu vũ Nghê Thường
trăm nàng tiên làm lạc mất ngõ đường
để ngơ ngẩn hồn khách thơ đêm vắng.

Rồi khi chạm làn hơi sương im lặng
cánh Thủy tiên thả nhẹ chút hương lòng
có chút gì bừng dậy khỏi tàn đông
say ngây ngất dẫn đường vào ngõ mộng.

Ta vẫn phải bước dài trong cuộc sống
và mùa xuân vẫn trải khắp đất trời
cõi riêng chung chưa thể thốt bằng lời
mượn tạm chữ gom thành thơ ta dệt.

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Mar 27, 2007 6:00 pm

Say để mơ 

 

Nếu so sánh ngày đêm giống nhau quá
mười hai giờ , tích tắc mãi đều nhau
qua hết buổi thêm vạch nữa khắc vào
là ta được một lần trừ tuổi thọ.

Cho nên đêm bắt đầu bằng rượu đỏ
sắc thắm nồng như màu trầu quyện cau
hương hòa nhẹ chút êm ái ngọt ngào
men chuếnh choáng theo nhiều lần cạn đáy.

Rồi khi say , đêm gần nửa , mơ trẻ lại
để đi tìm những ý tưởng chung nhau
những thệ ước lâu nay đã bạc màu
mà chân quê xưa nửa đời còn dong rũi.

Rồi khi say , lại đếm lần ngược tuổi
để dẫn về với bến mộng thuyền neo
khoang đầy ngập dòng Trăng , nhẹ tay chèo
đưa tay với hái sao cài lên tóc.

Rồi khi say , hơn nửa đêm bật khóc
bờ xa xăm vẫn cách mãi nghìn trùng
đêm chưa tan mà giấc mơ tương phùng
theo giòng đời rơi dài cùng năm tháng.

Nếu so sánh , ngày trở lại , chán ngán
mộng hoa đăng không thể có trong buổi cày
nợ áo cơm còn phải trả dài dài
nên khúc tình tự chỉ nhờ thơ trang trải

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Mar 20, 2007 12:21 pm

Đừng gọi anh bằng chú em ơi ! 

 

Xin hoạ bài ” Thơ Tình Cho Chú – 3 ” của THN

Đừng trông mặt già mà gọi anh bằng chú
vì cực khổ nên tóc bạc tuổi đôi mươi (lẻ chút)
chứ thật ra anh cũng thật trẻ người
gặp bác Mạc anh vẫn xưng là cháu .

Gặp bác Châu cuối đầu nghe dạy bảo
chuyện yêu đương chưa biết phải làm sao
hỏi bác Dân Chu , lắc đầu , không được rồi
qua sang bác Quách , lại nói là còn bé .

Đời đã bạc , thêm kiếp đời buồn tẻ
các bác già không chịu giúp thì thôi
nỡ lòng nào đem nhử như con mồi
rồi lại xúi em kêu anh bằng chú .

Còn ác nào hơn bao nhiêu câu , bao nhiêu chữ
một tiếng gọi anh có mất mát gì đâu
mà các bác và em làm tội tình (rầu)
để anh phải mang ai-đi (ID) mà đính chính

Tại cực khổ nên trán nhăn hơi sớm
và cực khổ nên kiếp còn cô đơn
viết cho em không phải để giận hờn
nhưng mà sao lòng anh đau quá …

( đừng nghe ngừ ta nữa , hãy nghe anh trước đã )

——————–
Thơ Tình Cho Chú – 3

Cô bé ơi, đừng gọi anh bằng chú
Mùa hạ này anh mới đủ năm mươi
(Tính cho kỹ mới có nửa đời người)
Hễ gặp mặt em cứ thưa – dạ – cháu

Cô bé ạ, không nghe người ta bảo
“Ngũ thập tri thiên mệnh” hay sao ?
Tuổi của anh trời đã định sẵn rồi
Tình yêu cũng rơi vào tay cô bé

Mà nè, để ý chi ba chuyện lẻ tẻ
Tại lưng còng nên chống gậy ấy thôi
Xưa khổ cực giờ da mọc đồi mồi
Chứ già đâu mà miệng luôn gọi chú

Thôi lời mượn vần, thơ đành mượn chữ
Chỉ một ngày em không keo kiệt lắm đâu
Thơ viết cho anh hay chú cũng tình
Đặng mai còn ý làm thơ mà đính chính

Khuya thứ bảy phố phường đi ngủ sớm
Chỉ còn em ngồi gõ nhịp cô đơn
Viết cho chú với những nét giận hờn
Thật đáng ghét con số năm mươi quá

THN
Sat Mar 17, 2007 9:05 pm

Lần theo dấu nắng 

Lần theo dấu nắng vừa rơi
ta gom lại để thắp đời đang đêm
thắp cho thắm mộng môi mềm
từng khung ảo cảnh giăng trên giấc nồng
thắp cho ấm mãi mùa đông
ngàn đêm luân vũ quay vòng thấm say
thắp cho Trăng sáng thật đầy
đêm reo suối nhạc theo ngày hoan ca

Lần theo dấu nắng vừa xa
tìm giòng hương của buổi tà huy rơi
nồng nàn men dậy thay lời
nếm đi ! ngây ngất làn hơi ân tình
bên đời mộng đã thành hình
bỏ quên mưa nắng riêng mình ta thôi
tương tư xếp áo lại rồi
giấu trong góc nhớ dưới ngôi Ái thần

Lần theo dấu nắng dừng chân
ai mang ảo cảnh phơi trần chiều nay
âm ba vang buổi cuối ngày
nhẹ nhàng cung nhạc ru dài lời tương
cố gom , nhặt nắng giữa đường
mong sao nhốt lại đêm trường soi chung
soi cho sáng giấc tương phùng
Thơ, ta xây mộng , mộng chung giữa đời

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Mar 19, 2007 6:11 pm

Tương phùng mộng ngày 

 

Trời xuân mộng nắng vàng trải ngõ
bướm bên hoa đùa gió lời say
thì thầm trên đỉnh mây ngày
buộc tơ ái lại thả dài sợi duyên

Gỡ từng chút rối phiền thả xuống
giữa mông mênh đã cuộn sóng dâng
từng cơn sóng bạc xô gần
nhưng không thể xóa dấu chân in hình

Dẫu là cát vạn nghìn hạt nhỏ
gom lại nơi , nơi đó thành non
tương tư hỏi có hao mòn ?
mà sao nỗi nhớ mãi còn ngất cao.

Nắng về thắm lối vào ngõ mộng
còn lung linh giọt đọng sương đùa
hoa lay đón buổi giao mùa
cành cây gió gọi cho vừa nhớ nhung

Bóng luân vũ tương phùng chỉ mộng
mộng giữa ngày , ngày mộng vàng rơi
ngỡ ngàng tơ ái rã rời
địa đàng còn thiếu những lời hợp hoan

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Mar 14, 2007 6:14 pm

Nắng Hạ sớm 

 

Trên cành xuân đọng tràn cơn nắng cháy
từng chồi non ngơ ngẩn ngỡ Hạ về
nụ hoa thắm còn kheo sắc cạnh bờ đê
chợt nhíu mày giấu mình giữa tán lá.

Lá như hoa cánh tơ còn mỏng quá
nương vào nhau than lạ , nắng kết chùm
hương cỏ mơn như ngây ngất cả vùng
vừa tàn đông sao lưng chừng Hạ cháy.

Đợi giao mùa thêm lần giao mùa lại
nhưng chưa chi mà nắng trải thảm vàng
để thung lũng quên mất buổi xuân sang
muôn cảnh vật lang thang vào trong Hạ.

Trên cành xuân bóng cây chiều đang ngã
mảnh đời ta ở trong Hạ qua một lần
để mơ hoang khi bóng núi dừng chân
nghe biển hát từ trăm năm câu tình tự

Và như lạ xuân chưa về sao xuân thành quá khứ
ta chưa tỉnh nhưng mộng đã rời xa
giòng giao hưởng còn tiếp tục ngân nga
hương phảng phất mà tìm hoài không thấy .

Hình như ta đang say , say thật đấy

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Mar 13, 2007 3:38 pm

Ngày vẫn đuổi đêm 

Thời gian đã chuyển nên vần
khiến câu ẩn ngữ vang ngân thành sầu
mùa về đi nhặt bóng câu
nhặt xuân để đếm tuổi đầu đã qua
hình như ý niệm cũng già
nên lời than thở xót xa đủ đầy
mơ xưa trôi bến sông mây
cho cầu chờ nhịp theo ngày chờ đêm
dẫu tình có mộng êm đềm
cũng là hai ngõ bên thềm chờ mong
rồi khi giọt nắng chiều hồng
tương tư ngỡ gặp , nhưng không một lần
tà huy cất nhẹ gót chân
thì đêm cũng đã lấn dần bóng sang
mùa về đếm ngược thời gian
để trong lặng lẽ mơ nàng thơ si

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Mar 13, 2007 11:42 am

Tha cho anh nghe em ** 

Hoạ bài ” Thơ Tình Cho Chú – 1 ” của THN **

Chắc chắn là tại em tự dưng sửa tiếng ” chú”
cứ bảo rằng chữ anh dễ gieo vần
rồi lại bảo bảng cửu chương đã quá rành
” chú” như hoàn toàn không biết gì Ất Giáp .

Ngay từ đầu anh đã nói là không được
em cứ lì mặc cả luôn với đời
chuyện của mình hơi đâu sợ mọi người
và tình yêu có gì là lớn nhỏ

Cái hôm mà em sửa lại gọi anh đó
ngập ngừng mãi , mới nói được, trời mưa ngâu
đành dừng lại , bận rồi, hẹn lần sau
và mãi hẹn mà sợ hoài có lần gặp .

Nhưng xui sao 5 năm nhanh như thắt
với trăm lần nhắn gởi , hẹn gặp anh
thôi hứa đại cho em đẹp mộng xanh
ai ngờ đâu em gan lì hơn trước tuổi

(bỏ gia đình bay ngàn cây số sang đây
tha cho anh nghe em chỉ lần này
anh già lắm chỉ nên gọi là chú )

———————–

Thơ Tình Cho Chú – 1

Và thơ tình từ nay gieo vần “chú”
Mới nghe qua thật gượng chữ, gượng vần
Biết làm sao ? khi con số đã rành rành
Tính cho kỹ, anh hơn em gần hai con giáp

Tư tưởng trong lòng đôi khi bóp méo được
Khi không yêu bảo yêu đại cho vui đời
Chứ ba cái chuyện tuổi tác của người
Lớn có lớn, nhỏ thì ra phận nhỏ

Chú ấy ơi, thơ từ đây là thế đó
Yêu không được rồi, thôi đừng hẹn mưa ngâu
Duyên đã lỡ, miễn hen ở kiếp sau
Cách mấy con giáp thì làm sao mà gặp

Chiều thứ Tư lòng thật buồn như thắt
Viết thơ tình chữ chú thay thế anh
Rồi trái tình lại chín héo khi còn xanh
Tại anh, ơ … tại chú đó … tự dưng đi khai tuổi…

THN
Wed Mar 07, 2007 1:44 pm

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Mar 07, 2007 4:06 pm

Chiều lén qua ngõ đông tàn 

 

Chiều đã buông ngõ cuối đông vương nhớ
mây thành giòng thuyền cập bến tương giang
nắng còn nhạt nhưng từng sợi hong vàng
để ta ngồi nghe hoang mang chừ xuân thắm

Dấu loang chiều bên nét đời in đậm
ý ngôn từ nhiều lúc chỉ buồn không
chở miên man những cảm xúc của lòng
theo xuân khắc từng giờ buông nỗi nhớ.

Bên chén rượu , quên đời hay quên nợ
quên chung quanh , quên nhánh nhớ trổ bông
mùa trăng nào lỡ say nên má hồng
để đăng trình vào vùng mơ xa thẳm.

Chiều lén qua bóng hoàng hôn buông chậm
giữa sông mây thuyền cố để cập bờ
lỡ đêm vào thì thầm những giọng mơ
nghe tiếng gió ngỡ khúc đàn cầm đang trỗi

Dấu loang chiều lạc là vào ngõ tối
sợi tơ trời giăng rối những đường xuôi
bởi chung quanh còn rộn rã tiếng cười
nên giòng lệ phải ngược về điểm cũ.

Chiều vương bóng , bóng theo hình tự thú
giòng tương giang mây còn phủ xa mờ
giữa chập chùng đem trải những mộng mơ
cho hoàng hôn tan chìm trong trống vắng

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Mar 07, 2007 3:19 pm

Previous Older Entries