Ta – Người cùng nợ

Không dưng sao bỗng buồn vô cớ
mấy ngã sông đời chia nhánh xa
người nếm vị tình mang nỗi nhớ
ta say men rượu thấy mình già

Người tập giải sầu bằng chất đắng
đêm dài bức tóc hỏi nguyên do
tội cho sợi bạc theo ngày tháng
khó giữ màu xanh thuở học trò.

Ta quen uống mãi cũng không say
mượn rượu định quên lúc trắng tay
ngất ngưỡng, ngà ngà nhưng phải tỉnh
trớ trêu cảnh nợ hết đời này .

Người đem quên nhớ vào đêm mộng
đếm lại như sao rụng cuối trời
trăm bận tình gieo rồi trống rỗng
còn riêng nuối tiếc vệt vừa rơi.

Ta bỏ rượu cay nghe tủi tủi
vì nghèo Lý Bạch phải xa đời
một hôm bạn hỏi : rồi sao nữa?
có vớt được không trăng sáng rơi ?

Người định nâng ly kể tội – tình
bỏ yêu , để chán tự hy sinh
nhưng sao đợi sáng và ôm bóng
rồi định chia hai cái cực hình.

Ta rót rượu thêm – mặc kệ đời
đêm xuân thương tiếc cánh hoa rơi
lỡ say gối mộng dưới trăng ngủ
cay đắng gì thêm cũng một đời.

Ta – Người mang nợ khác nhau nhỉ
lấy rượu để quên chẳng được đâu
trong nỗi đoạn trường còn một ý
mượn nàng thơ trải chút cô sầu.

Fri Feb 24, 201212:01 pm

Câu cá dưới Trăng

Muốn về vui với cỏ cây
sáng pha trà sớm , tối say trăng ngà
gối đầu ru giấc bên hoa
nghe côn trùng hát điệu hoà yêu thương

Quanh co ngõ trúc

bóng dừa nghiêng như giục buổi chiều tàn
ngồi để đợi vầng Trăng sớm toả lan
thoảng đưa nhẹ mùa lúa vàng chín rộ

Nhấp nhấp đầu run cầm phải cố
cong cong thân vặn giữ cho đều

chiếc thuyền con trên sóng nhẹ lêu bêu
nương theo sức khi thả nhiều , kéo ít
thú điền viên thêm phần này thỏa thích
đón trăng lên bên rượu thịt , có cá chiên giòn
bỏ đời xa lánh phố phường
về nơi đồng nội trải giường bằng rơm
đói lòng tự thổi lấy cơm

* tặng Lão chín túi đi câu cá ở nhà bà Ngoại ghẻ

Thu Feb 09, 2012 8:13 am

Vẫn nghèo trong mơ

Vẫn nghèo trong mơ

Ai mơ cung Quãng – Hằng Nga
riêng tôi vừa tỉnh, thì ra tại nghèo

Cơn gió gây tiếng động

 giữa canh tư đêm lạnh cóng – giật mình
khi chung quanh còn im vắng lặng thinh
gà chưa gáy , chờ bình minh lâu lắm

để mặc , mơ màng đôi mắt nhắm
giữ yên , nhớ lại giấc xuân tàn :

” Bãi đậu xe rộng lớn thênh thang
khom cúi nhặt từng đồng vàng vung vãi
bỏ nặng túi , cố nhặt hoài , nhặt mãi
may ra được nhiều đem đổi lại , trả nợ vay ”
Giật mình mới thấy đắng cay
hồn thơ cũng bị đoạ đày trong mơ
tội em hơn nửa kiếp chờ

Fri Feb 10, 2012 4:28 pm

Xin Mẹ tha tội *

” Mẹ già thiên cổ đăng trình,
Nhà tranh trống vắng một mình ngóng Xuân.” **

Gió Xuân vương lạnh
nơi xứ người canh cánh niềm đau
đêm giao thừa khấn nguyện mà nước mắt trào
Mẹ ơi ! đàn em khổ lao đao không về nữa

nỗi nhớ trời hoang – miền đất hứa
niềm thương chốn lạ – xứ Thiên đường

ngôi nhà trống vắng còn lại nỗi chán chường
bên nghi ngút khói hương xin Mẹ tha thứ
bất hiếu nhi trong niềm đau xa xứ
gánh tội thêm vì không giữ được đàn em
khi xuân đang buớc qua thềm

* Tạm đề tựa
** Mượn của Trần văn Lương huynh

Fri Feb 03, 2012 8:36 am

Đừng thêm nắng mưa

” Em làm tôi muốn nắng mưa
may mà tôi hứa đã chừa phong lưu ” **

Bỡi vì đôi mắt liếc
nên bao lần ta thấy tiếc cho em
bóng tối âm u cửa sổ buông rèm
em khép kín mình trong đêm hoang lạnh

Hy sinh mong đổi đời an hạnh
tự đọa ước thay cuộc sống bần

để bây giờ trong đôi mắt xa xăm
những giọt buồn theo tháng ngày lăn xa mãi
em bỏ đi ngàn mộng mơ thời con gái
chưa giúp nhà đã phải hứng đắng cay
nhưng thôi như thế còn may
phong lưu ta bỏ cho dài ấm êm
nắng mưa bão nổi chi thêm

** Mượn của Trần Đại

Sat Jan 28, 2012 9:09 am