Đổi đời- Phú

 
Trơ mặt giữa chợ đời 
ngẩn ngơ trong góc tối
bỗng hóa tên dỡ hơi
dưng thành kẻ múa rối
sáng vẫn vác cày , chiếc cày ngày càng nặng thêm
chiều theo nội trợ , nêm mặn đắng không mang nổi
ngỡ cúi đầu cho qua cơn , lại bị đè cổ ,đè đầu
chừng im lặng giữ lặng sóng , nên sóng nhận bờ , nhận đất
tìm miếng cơm no , đành chịu nhịn, quay mặt, nước mắt chực rơi 
giữ manh áo ấm, bỏ cho lành, ôm vào, nhiều lần muối mặt
lúc đi thời vượt biên mong sự đổi đời
nay sống tại Hoa Kỳ giấc mơ thành thật
nên :
chút nghĩa nhân, thuần Việt , không đổi được tô mì
bao phong tục, Mỹ hóa, chẳng màng câu phép tắc
đâu phải sớm tối ông biến ra thằng !
cũng vì tháng năm vợ thành số một !
con tạo lá lay
vật dời sao đổi
ở hãng cố đấm, giữ ăn xôi
về nhà đành im, gìn sóng nổi
tự dưng không tu mà nên phước, không chùa mà nhiều hương
rồi bỗng chẳng Thánh lại thiện chân,chẳng đạo lại hết tội
chữ nhẩn dạy đã xưa
câu tòng nay cũng lỗi
bỡi thế :
Dẫu trâu cày âu cũng là số vì muốn đổi đời
dù nội trợ ắc tại chữ duyên những mong được thắm
giữa vạn ý lu mờ
có riêng điều in đậm
xin Thượng đế lần sau , nhất định lần sau,
ở xứ Mỹ này đầu thai làm con gái
 
Thương thay
 Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Friday, August 6, 2010 1:59 PM

Lại thêm điều bất ổn nữa

Người đàn ông đứng tuổi ngồi tư lự trên ghế sa-long sau khi vừa đốt xong mớ giấy tiền vàng bạc cho người quá cố trong ngày giỗ hôm nay. Cũng đã lâu rồi ông ít khi trầm tư lắm , vì ông quan niệm đời sống này ngắn ngủi lắm nên hãy gạt bỏ những nỗi buồn sang một bên mà vui sống. Ngay cả những lần giỗ trước của bạn , ông cũng chỉ đến sắp xếp giùm các cháu , chỉ cách cúng bái cho đúng với phong tục người Việt , rồi sau đó ông cũng cùng bạn bè khi thì nhập tiệc , khi thì giải tán. Nhưng sao hôm nao ông lại suy nghĩ buâng quơ và hình như là buồn buâng quơ , khi vô tình lật lại chồng báo địa phương cũ còn nằm trên kệ sách. 2 đứa con của bạn ông không muốn quăng bỏ đi , tụi nó muốn giữ lại như là 1 bằng chứng hay đúng hơn là 1 kỷ niệm buồn , 1 bài học mà giá quá đắt.
Ông quen biết bạn ông hồi thời ông vừa qua Mỹ , lúc đó không biết làm gì ông chạy đủ việc mong sao có đủ vài trăm đô mỗi tháng để giúp các em ông ăn học khi mới chân ướt chân ráo sang đây , còn phải có dư để gởi về Việt Nam giúp gia đình nữa. Ông loanh quanh rồi cuối cùng cũng gặp may , có người quen hồi còn ở đảo Bidong kết nghĩa chị em , nay sang đây có chồng làm nghề xây dựng nên nhận ông vào làm những việc mà xưa kia ở quê nhà ông thành thạo lắm , như xây hàng rào , làm đá mài , đá rữa , đóng Patio gỗ… Hôm đó giữa trưa nắng cháy da người ông phải nai lưng ra mà đẩy từng xe gạch lớn từ trước ra sân sau để xây thành khu vườn giải trí cho chủ nhà , nhằm cuối tuần , ông chủ có ở nhà ,thấy ông đỗ mồ hôi đầy người nên bước ra mời ông ly beer lạnh giải khát, rồi thăm hỏi đủ thứ và mới biết là đồng hương nên chuyện trò vui vẽ lắm. Làm xong khu vườn đó ông trở thành bạn của ông chủ nhà hồi nào không hay , tuy biết được bạn mới của mình là chủ 1 hãng tiện lớn nhưng ông từ chối rất nhiều lần chuyện vào hãng tiện làm cho bạn mình , viện lý do là ông không thích nghề tiện. Sau này bạn ông tìm hiểu mới biết là ông không muốn lợi dụng tình bạn để tìm việc mưu sinh tuy ông rất cần nó , bạn ông từ đó càng quý ông hơn. Ông tự tìm việc làm cho các công ty kỷ nghệ cao rồi từ từ mà học thêm cho khá hơn. Bạn ông không còn giữ khoảng cách mà còn coi ông như người nhà , mỗi lần nhà bạn ông có tiệc là y như rằng ông phải có mặt , dù là tiệc họp mặt của riêng gia đình. 2 đứa con của bạn ông đeo theo ông lắm vì ông chìu nó và chịu khó giỡn chơi với nó. Tụi nó coi ông như 1 người bác ruột .Thân đến đổi khi làm tờ di chúc sống( Living trust ) bạn ông cũng điền tên ông là người chịu trách nhiệm giữ giùm tài sản nếu như 2 vợ chồng cùng qua đời mà 2 đứa con chưa đến 21 tuổi . Ông từng phản đối và nói là bạn ông nói chuyện gàn.
Ông nhớ , lúc trước những chiều cuối tuần , khi ngồi ngoài nhà thủy tạ ngồi nhâm nhi vài ly rượu mạnh , hay vài chai beer lạnh , ngắm nhìn đàn cá koit tung tăng dưới hồ , khi màn đêm buông xuống thì nhìn xa xuống dưới núi thành phố lên đèn đẹp tuyệt vời. Khi đó Ông đã ao ước có một mái ấm gia đình đầy đủ như bạn ông , một gia đình mẫu mực cho sự vươn lên của thệ hệ những người như ông sống tạm dung nơi xứ người , tạo dựng từ đôi tay của mình.
Ông nhớ , vì tài chính vững vàng nên vợ của bạn ông không cần làm gì cả , chỉ ở nhà đưa đón các con đi học , về mà thôi ,rảnh giờ thì đi học thêm. Rồi khi , vợ của bạn ông học xong mảnh bằng cao học về quản trị kinh doanh , cô nàng ra phụ tay chồng quản lý công ty thì công ty ngày càng phát triển , dần dần từ nhỏ ra lớn , từ 1 thành hai. Ông mừng cho bạn lắm , tuy không có nhiều thời gian tâm sự và nhâm nhi cùng bạn ,ông vẫn biết , công việc làm ăn càng lớn thì thời gian cho bạn bè ít đi , riêng ông tuổi cũng đã cao nên các buổi tiệc cũng thưa dần đi.
Ông nhớ , có lần bạn ông đột nhiên rũ ông đến nhà vào buổi tối của ngày thường , vì ít khi như vậy lắm , để tâm sự . Ông vội vã chạy lại ngay , cả buổi hôm đó ông làm thính giả bất đắt dĩ cho bạn ông trút cạn nguồn cơn. Từ ngày có thêm cơ xưởng lớn thứ hai , vợ ông thường vắng nhà luôn , khi thì bay sang các nước khác bàn hợp đồng , khi thì đi các tiểu bang xa tìm thêm khách hàng , có nhiều khi cả tháng các đứa con chưa gặp mẹ 1 lần. Với tư cách là phó giám đốc và là vợ của ông , cô nàng quyết định hết mọi vấn đề giao dịch của công ty.Cô ta muốn đi đâu thì đi , đi với ai thì đi mà hình như quên mình còn có 1 mái gia đình.
Ông nhớ , lần sau cuối gặp bạn ông , với đôi mắt đỏ ngầu , bạn ông kể lể hết mọi điều , không giấu gì ông nữa , bạn ông chỉ xin ông giữ cho 1 điều bí mật thôi . Bạn ông nói trong nghẹn ngào.
– Những tưởng xây dựng được một gia sản kếch sù là tìm được hạnh phúc , tôi đã lầm điều này , có lẽ như anh mà vui , không có gì lo lắng nhiều. Gia đình không nhiều tiền để khỏi lo giữ , vợ không giỏi không lo mất. Từ lâu nay tôi cố giấu nỗi đau của mình , nhịn thật nhiều cố giữ cho gia đình đừng tan rã nhưng mà không được anh ơi ! Vợ tôi đã đi với thằng Mỹ làm sale man cho công ty tôi. Lúc đầu tôi chỉ nghĩ là vì công tác nên 2 người đi chung với nhau thôi , tôi đâu ngờ vợ tôi ngoại tình với nó. Khi tôi biết được và lên tiếng thì vợ tôi thú nhận nhưng đồng ý theo lời đề nghị của tôi là giữ yên tình trạng gia đình để cho các con tôi an nhiên mà ăn học. Thời gian gần đây , có lẽ vì lời xúi giục hay sao mà vợ tôi không đồng ý cách giải quyết của tôi nữa mà đòi ly dị , đòi chia gia tài. Tôi không ngại mà đưa ra phân nửa tài sản nhưng tôi lo cho 2 đứa con không còn an nhiên mà đi học nữa , nhưng vợ tôi đã nói lời dứt khoát rồi ,hồ sơ ly dị cũng do văn phòng luật sư của vợ tôi đưa ra rồi. Tôi buồn lắm nhưng cũng chưa buồn bằng cái này , bạn ông đẩy sang cho ông cái bao thư lớn màu vàng.
Ông nhớ , ông mở ra coi rồi buông tay mà ngã ngang xuống ghế luôn , ông đứng không vững nữa , bạn ông nhắc lại lời yêu cầu ông giữ bí mật điều này. Ông rơi nước mắt mà gật đầu , trong hồ sơ ghi rõ là bạn ông bị ung thư thời kỳ cuối và các bác sĩ xác nhận rằng bạn ông chỉ còn sống không quá 3 tháng nữa.
Ông không còn biết phải làm sao nữa , chỉ ngồi im lặng như pho tượng , cho đến khi bạn ông nhắc cho ông nhớ rằng ông là người chịu trách nhiệm quản lý tài sản cho 2 đứa con nhỏ của bạn ông đến 21 tuổi , là ông phải giúp giùm cho bạn ông.
Lúc đó 2 giòng nước mắt ông mới chực rơi.
Ông nhớ , lúc đó tất cả các tờ báo địa phương đều loan tin về cái chết vì ghen của 3 người , 1 người đàn ông Việt Nam mang súng vào khách sạn bắn chết đôi tình nhân là vợ của mình và người đồng sự , rồi gọi cảnh sát , khi cảnh sát đến thì ông ta quay súng tự sát luôn , nhưng không tự sát bên trong phòng khách sạn mà tự sát bên ngoài chiếc xe của mình , trên tay còn cầm tấm hình của cả gia đình chụp chung.
Bây giờ , ở đây làm giỗ cho bạn , đọc lại tờ báo cũ ông chạnh chút đau lòng , và điều bí mật bạn ông nhờ ông giữ cho đến hôm nay vẫn còn là bí mật. Ông nghĩ không biết có nên nói chuyện này với các con của bạn ông không? Cha nó không vì ghen mà giết người , giết mẹ nó , cha nó đã hết đường sống mà tài sản thì không muốn chia cho người ngoài , chỉ muốn giành lại cho các con mà thôi.
?????
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Fri Aug 26, 2011 12:31 pm

Ra giêng anh cưới em

” Nụ hôn bẽn lẽn lần đầu
Ra giêng anh cưới cau trầu đầy mâm ” ? *

Hơn nửa đời gió … bụi …
để bây giờ biết được em ở buổi tàn … phai
anh đâu còn trẻ nữa – làm dáng nai
nhưng khớp quá phải …. ngán dài – ôi ngại lẳm

run run chưa dám đưa tay nắm
nghẹn nghẹn chẳng gan dạm ngõ lời

trước mọi người – ồn ào quá em ơi !
không e thẹn , nhưng nụ cười méo xệch
biết nói gì đây – lỡ lời là chết
cho anh hẹn – không thêu dệt – ra giêng
cau trầu anh gởi sang liền

* Mượn của Phiêu Lãng huynh
( mượn luôn câu ” Viết giùm cho 1 người )

Huỳnh vũ Hoàng Tuấn

Wed Aug 10, 2011 11:11 am

Giấc mơ còn chăng ? *

” Mái tóc dài thắt cổ người con gái
mang nợ trần Thơ vô phước cùng em ” (1)
trời tháng hạ sao mây buông phủ, giăng rèm
để nỗi nhớ trở về thèm vị ngọt

Giọng nói nhẹ nhàng anh đã rót
câu thơ tha thiết em còn vương

mà bây chừ giấc mộng được chung đường
như bọt biển tan theo lời thương xa mãi
nếu có lần nào em trở lại
giữa đêm đen anh có thương hại mảnh hồn hoang
mộ bia rêu phủ , cỏ vàng
lời tình còn thắm , trăng tan bóng rồi
nợ trần vô phước Thơ côi

* Viết gìum cho 1 người
(1) Mượn của 1 người … nhưng chưa xin phép, nên xin được giấu tên

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Thu Aug 04, 2011 11:04 am

Phận bèo *

“Nhìn người mà nghĩ đến ta
Tuổi già chẳng thấy con ma nào thèm…” (1)

” Dưới ánh đèn có đời người con gái
mãi say sưa lưu lại nỗi u hoài ” (2)
tình bao năm giờ chợt trắng đôi tay
đêm gối chiếc thở dài nhìn sao rụng

phố cổ buồn vương – chiều bạc phận
biển xanh gợi nhớ – sáng mơ đời

có già chăng sao nghĩa bỗng xa rời ?
để trăm năm thành một đời nuối tiếc
gọi tình , tình bỏ đi biền biệt
gọi thơ , thơ giấu mặt ngậm ngùi
còn riêng đêm tối chơi vơi !

(1) Mượn 2 câu thơ than thân của Đại sư huynh TNL
(2) Mượn 2 câu thơ của … vì chưa xin phép được nên phải giấu tên

* Viết giùm cho 1 người
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Tue Aug 02, 2011 10:06 am

Xa quá không Người ?

“Sầu – tôi ôm ấp trong chòi
Trăng kia lại tưởng rằng tôi phụ tình ” *

Góc buồn đọng lại
khi tình trần như mây bay mãi nghìn trùng
lần tay tính sổ mấy chữ thuỷ chung
chỉ còn sót trên khung – tơ giăng nhện

Tình ảo đẩy đưa câu định mệnh
Duyên thơ vướng víu chữ do trời

sợi dây tình ái chưa buộc chặc đã lơi
để Trăng trách thấm đau lời tình phụ
sầu theo nhau mỗi đêm về ru giấc ngủ
trong chòi khuya đếm đủ vạn lần
Người ơi ! xa quá – hay gần ?

* Mượn của 1 người , nhưng vì chưa xin phép được nên xin giấu tên

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Sun Jul 31, 2011 12:16 pm