Lần tay niệm chữ Vô Thường tâm an ”
Hơn nửa đời – bạc tóc !!!
vẫn quen lì trong cô độc triền miên
hỏi thâm tâm: mắt nhắm lại hết ưu phiền ?
hay xã bỏ là được về miền nắng ấm
Đức Phật từ bi cứu độ chậm
Ma vương phá phách dẫn đường nhanh
Ta bây giờ không buông bỏ cũng đành
lối nhỏ hẹp thoát ra là trời xanh vô tận
như tuyết lạnh bên đông tàn không trách giận
dẫu xuôi tay cũng đã tận chữ bằng lòng
còn gì đâu nữa mà mong