Bài T. H. thứ 102 (một lần ta đã mất nhau )

 

“Anh đã vì em làm thơ tình ái
Anh đã gom mây kết hình lâu đài ” *
mà đời thường vẫn trắng đôi tay
nên nguyện ước chỉ dưới Phật đài xin chứng giám
Một chiếc cầu vồng nối nhịp tạm
đôi tim gắn kết mảnh trời chung

để rồi mơ một lần nữa tương phùng
tuy bạc tóc vẫn là người tình bé nhỏ

Hơn nửa kiếp khoác lên mình sương gió
đâu còn gì – chỉ gởi lại đó tình yêu
chiều chiều ra bến Ninh Kiều
nghe con chin Nhạn gọi chiều mà đau
một lần ta đã mất nhau

* Mượn đỡ của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh