Cơm áo còn lo *

* Xin hoạ bài ” Gửi Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn” của Đại sư huynh Trần Nhất Lang

Ví phỏng không cơm áo
đời thường sáng, tối cà phê, cà pháo ngâm thơ
nhẹ nhàng đếm phút giây bỏ mặc từng giờ
dệt mộng dài không làm ngơ với Tết

Thì có phiền gì xuân đất Việt
cũng không trốn mãi bến sông mây

một mình ngồi thiếu rượu để mà say
thiếu bạn bè thời ngày còn cụng nữa
chiếc lá vàng sang mùa rơi trước cửa
chẳng buồn lo quét dọn hay rửa ngoài sân
Biết rằng tháng tận đến xuân
nhưng sao khó viết mấy vần thơ vui
nghĩ thân lại thấy ngậm ngùi

—————–

Gửi Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Tuấn bận lo cơm áo
Một trong những tay “Pháo Thủ” Trang Thơ
Qua bao năm xây dựng đến bây giờ
Cơm với áo đành làm ngơ chưa chúc Tết .

Không dũng tướng nhưng chàng trai nước Việt
Chẳng văn hào cũng thi sĩ Sông Mây

Truyện, Thơ Tình, Hát Nói cô nương càng đọc càng say
Chừ bận bịu ngày ngày không thấy nữa .
Chùa lá rụng vàng bay trước cửa
Chốn Không Môn chẳng người quét rửa rêu sân,
Hôm nay cũng sắp sang Xuân
Nhắn ai hãy dán mấy vần cho vui
Trang Thơ luống những bùi ngùi …

Trần Nhất Lang

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Jan 29, 2013 6:47 pm

Giòng nước mắt đêm

Giọt sầu lăn đọng giữa đêm
xuôi theo làn tóc, gối mềm thấm lan.

Năm cũ tàn sắp Tết
nỗi lo toan kéo từng vệt trên đường dài
kiếp đời tạm viễn xứ chẳng bằng ai
đành phải thở than hoài cho số phận

Muốn trẻ nên người, già lận đận
mong sau đỗ đạt, trước hy sinh

đôi tay trắng cố làm hết khả năng mình
nhưng có gởi bao nhiêu cũng lặng thinh mất dấu
đêm trở giấc lệ tràn lòng mẹ nung nấu
tiền ở đâu đóng học phí khóa này ?
ngân hàng đã chẳng cho vay

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Jan 25, 2013 1:06 pm

Tàn Đông Tiểu Khúc **

** Xin mượn ý của TVL huynh trong bài “Tàn Đông Tiểu Khúc ” để chuyễn sang lục bát .

Mưa đông thánh thót giọt rơi
nhà hoang trống gió ru lời phiền sâu
người xưa giờ ở nơi đâu ?
đày thân ghế gãy chờ câu hẹn thề

Mưa đông thánh thót giọt mê
gió đưa lạnh buốt não nề thân hoang
người xưa đi biệt xa ngàn
thân xiêu chờ giấc mơ vàng tháng năm

Mưa đông thánh thót âm thầm
gió qua vách trống lạnh căm chở sầu
khách xưa đã bỏ đi lâu
mặc cho hoang phế đậm màu chờ mong

—————–
殘 冬 小 曲

臘 月 雨 泠 泠,
淒 風 累 廢 亭.
行 人 今 久 逝,
破 几 待 寒 盟.
陳 文 良

Âm Hán Việt:

Tàn Đông Tiểu Khúc

Lạp nguyệt vũ linh linh,
Thê phong lụy phế đình.
Hành nhân kim cửu thệ,
Phá kỷ đãi hàn minh.
Trần Văn Lương

Dịch nghĩa:

Khúc Nhạc Nhỏ Cuối Mùa Đông

Tháng chạp, tiếng mưa rơi thánh thót,
Gió buốt làm phiền căn nhà trạm hoang phế .
Khách qua đường (dừng chân) nay đã bỏ đi từ lâu,
Chiếc ghế gãy (vẫn) đợi chờ câu thề hẹn (giờ đã) không còn (đã nguội lạnh).
Trần Văn Lương

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Dec 13, 2012 12:17 pm

Rượu thơ

Từ khi tẩm rượu vào thơ
bến tương hạ trắng đợi chờ đêm hoang
đường mây giăng lối tơ vàng
khép đôi mi lại, không gian rũ mềm
lần từng nếp áo lụa đêm
gió đông se lạnh dưới thềm hoang sơ
lạc vào vùng ảo sương mờ
bóng trăng tràn vỡ ngẩn ngơ đọng sầu
đêm còn đây, chữ ở đâu?
hay khi tẩm rượu đổi màu, ý thâm
lối xưa hạ lỡ giam cầm
để con nắng cũ lạnh căm bây giờ .
Từ khi lấy rượu ướp thơ
tưởng như say khướt ai ngờ tỉnh hơn
tưởng như con chữ trách hờn
nào hay đêm mở thiên đường đón thơ.

   Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
  Thu Dec 27, 2012 1:27 pm

Nỗi lòng Mẹ quê

Chãy tràn giòng nước mắt
khi có người vừa nhắc đến Mẹ quê
bao tháng năm mãi chờ đợi con về
mõi mòn bước cố kéo lê đời sống

Quê người mưa nắng nuôi hy vọng
ruộng lúa bờ tre vẫn dãi dầu

con cá kho, nồi canh nhỏ, vài cọng rau
chiều nhìn ra ngõ lòng đau khôn xiết
đứa con nay đã bao năm xa biền biệt
có trở về cho kịp lúc xuôi tay
Một sương hai nắng những ngày
thân côi viễn xứ có hay Mẹ chờ
tội con ngày tháng bơ vơ

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sun Jan 06, 2013 11:28 am