Vịnh người ngã ngựa *
* Kính hoạ bài ” Vịnh Cây Mai Bị Bão Gẫy” của đại sư huynh Trần Nhất Lang
Đường đời vấp ngã
bóng cô đơn như tượng đá buồn thiu
bước bơ vơ lạc dấu ngẫn ngơ chiều
chân loạng choạng nghiêng xiêu nơi ngõ quẹo
Vượn nhảy cành nam treo lắt lẻo
chim kêu lối bắc vẳng đìu hiu
cúi đầu thương phận ngày đã về chiều
chồn gối mõi lên đèo riêng nỗi nhớ
con tạo gieo chi đời thường bão tố
tóc pha màu phải sụp đổ chốn hoang liêu
còn đâu ngày cũ xuân tiêu?
——–
Vịnh Cây Mai Bị Bão Gẫy
Bão tố thân mai gẫy ngả
Kẹt bên khe sườn đá buồn thiu
Cánh rừng mơ heo hút dưới sương chiều
Cây nhuộm trắng dáng liêu xiêu nơi dốc quẹo.
Gió tạt cành mai, hoa lắt lẻo
Mây giăng suối đá cảnh đìu hiu
Hoàng hôn về nhuộm tím nương chiều
Chim mỏi cánh bên đèo khơi nỗi nhớ.
Trách Tạo hóa gây chi mùa bão tố
Cho mai tàn, thân gẫy đổ chốn hoang liêu
Đời hoa được mấy xuân tiêu !
Trần Nhất Lang
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Feb 25, 2013 10:22 pm