Thuyền Trăng mang nỗi nhớ
đợi đêm về để buông thả bóng mơ
trăm cơn mộng kéo theo ngày tháng chờ
cơn gió lạ đẩy mây mờ sang lối khác
ta mặc cả, niềm riêng đã lạc
em trêu người cổ tích chừng phai
đem ngôn từ dấu nhẹ dưới gót hài
mượn huyễn ngữ xây lâu đài trên cát
tòa tháp đó nghe muôn trùng sóng hát
điệu à ơi đệm tiếng nhạc ngàn đời
Thuyền Trăng mang nhớ ra khơi
giữa xuân không thốt nên lời vì đâu
ước làm con sóng bạc đầu
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Feb 20, 2013 1:20 pm
Th2 22, 2013 @ 18:17:05
Bác ạ, em họa cùng Bác bài thơ trên nhé,
Trăng thơ mãi rạng !
Thoảng làn ru gợi nhớ
Lơi tay dầm khất nợ, cáo niềm mơ
Ngắm trăng cao, nửa khuyết vẻ như chờ
Soi đáy lộng nguyên thơ, nào đổi khác
Nhạn mải tìm, ra chăng bóng lạc ?
Ta hoài vực thoái thác thơ phai !
Bước huyền du gió lỡ xóa chân hài
Ghềnh viễn ngữ vương cay mi lệ cát
Khúc ảo vọng van xin, đêm chớ hát
Sóng triều khoan, khởi nhạc hiến dâng đời
Ngôn từ trầm bổng ai khơi
Nguồn yêu ngỡ lặng khôn vời, ngờ đâu …
Trăng thơ mãi rạng trên đầu !
Ngày Bác vui ạ .
Th2 22, 2013 @ 18:32:55
Bác họa bài thơ thật là hay , HN của Bác làm T phải ngưỡng mộ đó.
Bác cho phép T đem bài họa của Bác về Bến Sông Mây cho vui Bác nhé.
Chúc Bác an hạnh mãi
Th2 22, 2013 @ 19:11:56
Bác cứ khen, em mãi ngượng . Thế này nhé, Bác hãy nhìn theo cái hướng của em nhìn, rằng là mỗi khi được đọc thơ của Bác, dù thời gian eo hẹp em vẫn cứ chết thèm và ước muốn họa theo, hi hi
Bác tùy ý nhé .
Em cảm ôn Bác .