* Xin hoạ theo bài ” Vẫn còn trăm nỗi ” của Trần Nhất Lang đại huynh
Ngậm ngùi màu áo chiến
giọng trầm buồn kể chuyện thuở giao tranh
đến bây giờ đời viễn xứ phân rành
ôm nhớ Tết – người Việt Nam – đất khách
Muốn mượn đò Thiền sang bến Giác
Định vào cửa Phật kiếm cơ duyên
nhưng lòng ngại vướng tội với chùa chiền
khi nghiệp lực đầy oan khiên không thể tẩy
sông nước Cửu Long hay Ngân Hà một dãy
vẫn chưa nhiều đủ để nghiệp chãy xa trôi
làm sao có được thảnh thơi
sân chùa quét lá đêm ngồi tụng kinh
chờ trăng rồi đón bình minh?
Huỳnh vũ Hoàng Tuấn
——
Thuở trước là người lính chiến
Mấy ai mà không dính chuyện giao tranh
Cuộc nương dâu biển cả đã rành rành
Chim mỏi cánh đậu cành Nam đất khách.
Đuốc Tuệ sáng soi đò bến Giác
Cửa Thiền dìu dắt kẻ cơ duyên
Áo già lam nương náu chốn sân Chiền
Bao tội nghiệp, oan khiên gột tẩy.
Một mái thảo lư bên dòng nguyệt dãi
Chuyện trần ai theo nước chẩy hoa trôi,
Muối dưa thanh đạm thảnh thơi
“Ngày pho thủ tự, tối nồi tâm kinh (*)
Hồng mai vui đón bình mình . (**)
(*) Truyện Kiều của Nguyễn Du tiên sinh.
(**) Hồng mai là tên một loại Thiền trà .
Trần Nhất Lang.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Feb 22, 2013 12:24 am
Th2 23, 2013 @ 18:33:12
Bác ạ, em họa nữa nha
Tự bạch
Hậu sinh, sau cuộc chiến
Tuổi thơ nào chứng kiến, đoạn phân tranh
Cảnh ly tan, mất mát cảm không rành
( Duy trải nghiệm riêng mình cam, giấu khách )
Giữa nắng rang, cầu ban chánh giác
Trong mưa giạt khẩn đạt nguyên duyên
Lúc thành tâm kính cẩn viếng sân Chiền
Khi phạm tội, thiêng liêng Mình Thánh tẩy
Học bác ái muôn phương hành một dải
Thực nhân từ thất bại tập chưa trôi
Dọn đường cuối lúc thảnh thơi
Ngẫm giòng thuyết pháp nghiệm lời chân kinh
Am lòng tự bạch, u minh
Bài này quả thực quá khó, trí em chỉ họa đến chừng này thôi .
Bác cùng gia đình ấm áp ạ .
Th2 25, 2013 @ 23:26:24
Bác ơi !
Bài này Bác họa hay lắm , T mượn về bến SM đăng cho xôm tụ bác nhé.
Chúc Bác vui nhiều
Th2 26, 2013 @ 16:40:36
Bác tự nhiên ạ .
Em cảm ơn Bác
Th2 26, 2013 @ 16:48:40
Cám ơn Bác nhiều