Một đời đau tình phụ 

Hoạ bài “Thơ Tình Cho Sư Phụ – 17 ” của THN

Đúng đấy em , ta cạn rồi giòng mực
lời cho nhau cay đắng lắm , thôi để yên
cho năm tháng rồi đây hết muộn phiền
như mùa đông tuyết trắng trời xứ lạ

Ta biết rồi ! nhưng lòng đau nhiều ạ
đau như thuở mới vừa yêu một lần
đau như lúc ngoài hàng hiên đứng tần ngần
lời muốn nói mà cạn rồi – vì tình phụ

Trách hờn em – không – em đâu mình tự chủ
cha mẹ đặt nên đành chôn kín đáy tim
hạnh phúc muốn ,nhưng em không thể tìm
không thể theo tình về phương trời lạ

Ta không trách em , không trách đâu em ạ !
dẫu biết rằng mai này em sẽ ra đi
tận cùng nỗi nhớ hình bóng giữ chặc ghì
để bờ vai gầy được thêm lần em tựa khóc .

Nơi quán vắng ta vẫn cô đơn một góc
vẫn nhìn trời tô vẽ thêm màu mây
vẫn dệt thơ nhưng mất rồi lời phê duyệt của Thầy
dưới ánh đèn mờ chữ yêu đọc không rõ .

Có nhiều lúc người ta cười , mặc họ
ta viết lăng nhăng , lời tận đáy tim
tuy biết rằng không so được với kim tiền
khi nhân nghĩa chỉ còn như thổ phấn

Ta không trách em , nhưng rõ ràng đen , trắng
vì quá nghèo nên lỡ cuộc tình tay ba
áo cô dâu em mặc lên xe hoa
ta một đời nghe nhói đau lời tình phụ
————————

Thơ Tình Cho Sư Phụ – 17

Lòng đã hứa từ nay thôi bút mực
Để ý từ cũng được ngủ yên
Và cho đệ tử dứt sạch ưu phiền
Khoác áo mới theo người về xứ lạ

Đã quyết thế mà được đâu sư phụ ạ
Cũng pha mực đen, giấy trắng lại một lần
Viết cho thầy đôi dòng chữ ngại ngần
(Chẳng lẽ tiến thóai lưỡng nan hoài sao sư phụ ?)

Thế mới biết tình yêu không tự chủ
Lý trí bao giờ cũng phụ thuộc con tim
Nếu không đệ tử đâu phải kiếm, tìm
Từng con dấu để lòng không thấy lạ

“Bán tự vi sư”. Phải rồi sư phụ ạ
Bán mảnh tim hồng thầy cất giữ lại đi
Để cho đệ tử còn mãi ôm ghì
Kỹ niệm đẹp ngày tựa vai thầy khóc

Ôi trăng đêm nay mây che một góc
Thầy thử một lần nhìn tận cung mây
Phải vầng trăng sáng lắm không thầy ?
(Vì nửa che khuất đâu ai mà thấy rỏ)

Ai nói với thầy khoác áo hoa, thay đổi họ
Là có người trong ngỏ ngách buồng tim
Tại sư phụ chỉ thấy một mặt của đồng tiền
Nên không thấu hiểu ẩn tình của môi son, má phấn

Mai mốt đời có thay đen đổi trắng
Thầy nhớ lật về chương tình sử tháng Ba
Đã có một người cất bước lên xe hoa
Tình vẫn chỉ nặng về bên sư phụ

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Mar 06, 2007 7:03 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: