Chiều chậm xuống bên đời lữ thứ
từng câu thơ xếp chữ thêm sầu
nỗi buồn gởi tận nơi đâu
hạt vương theo hạt cơ cầu chực rơi
Mang nỗi nhớ nửa đời vẫn nhớ
tìm lãng quên ân nợ mãi về
phải đâu chẳng biết say mê
nhưng đem thay thế – nảo nề thêm thôi
Có lúc thử chuyển ngôi thần tượng
mang hạ xa dáng phượng lại gần
định là dừng lại bước chân
ngựa hoang có lúc cũng cần về suôi
Nhưng vỡ mộng ngọt bùi chẳng thấy
đồng cỏ xanh vàng cháy khô cằn
gục đầu lảnh tội ăn năn
cây cong cũng sợ như lần bị tên
Đành trở lại tìm quên tìm nhớ …
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 10 tháng 6 năm 2004