Đã hết rồi những ngày tháng giá đông
con nắng vàng đang thập thò trước cửa
xuân về ngang , về ngang qua lần nữa
làm ấm lại nỗi nhớ nơi cô phòng.
con nắng vàng đang thập thò trước cửa
xuân về ngang , về ngang qua lần nữa
làm ấm lại nỗi nhớ nơi cô phòng.
Lặng theo xuân chút gì nghẹn trong lòng
khi thủy chung giữa đôi bờ không vẹn
đêm hững hờ mặc lòng đau đè nén
những nỗi sầu cứ cao ngất tựa non
Câu oán trách không giữ được sắc son
thì em ơi ! cớ gì mà giữ lại
buông thả đi cho giận hờn trôi xa mãi
để nắng xuân còn đọng lại bên trời
Cánh đồng hoang hoa trải thảm tuyệt vời
đang lung linh cười đùa trong nắng gió
như con ốc vừa thoát ra khỏi võ
giữa trời xuân thả lõng một phần hồn.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 04, 2006 10:53 am