Đừng trông mặt già mà gọi anh bằng chú
vì cực khổ nên tóc bạc tuổi đôi mươi (lẻ chút)
chứ thật ra anh cũng thật trẻ người
gặp bác Mạc anh vẫn xưng là cháu .
Gặp bác Châu cuối đầu nghe dạy bảo
chuyện yêu đương chưa biết phải làm sao
hỏi bác Dân Chu , lắc đầu , không được rồi
qua sang bác Quách , lại nói là còn bé .
Đời đã bạc , thêm kiếp đời buồn tẻ
các bác già không chịu giúp thì thôi
nỡ lòng nào đem nhử như con mồi
rồi lại xúi em kêu anh bằng chú .
Còn ác nào hơn bao nhiêu câu , bao nhiêu chữ
một tiếng gọi anh có mất mát gì đâu
mà các bác và em làm tội tình (rầu)
để anh phải mang ai-đi (ID) mà đính chính
Tại cực khổ nên trán nhăn hơi sớm
và cực khổ nên kiếp còn cô đơn
viết cho em không phải để giận hờn
nhưng mà sao lòng anh đau quá …
( đừng nghe ngừ ta nữa , hãy nghe anh trước đã )
——————–
Thơ Tình Cho Chú – 3
Cô bé ơi, đừng gọi anh bằng chú
Mùa hạ này anh mới đủ năm mươi
(Tính cho kỹ mới có nửa đời người)
Hễ gặp mặt em cứ thưa – dạ – cháu
Cô bé ạ, không nghe người ta bảo
“Ngũ thập tri thiên mệnh” hay sao ?
Tuổi của anh trời đã định sẵn rồi
Tình yêu cũng rơi vào tay cô bé
Mà nè, để ý chi ba chuyện lẻ tẻ
Tại lưng còng nên chống gậy ấy thôi
Xưa khổ cực giờ da mọc đồi mồi
Chứ già đâu mà miệng luôn gọi chú
Thôi lời mượn vần, thơ đành mượn chữ
Chỉ một ngày em không keo kiệt lắm đâu
Thơ viết cho anh hay chú cũng tình
Đặng mai còn ý làm thơ mà đính chính
Khuya thứ bảy phố phường đi ngủ sớm
Chỉ còn em ngồi gõ nhịp cô đơn
Viết cho chú với những nét giận hờn
Thật đáng ghét con số năm mươi quá
THN
Sat Mar 17, 2007 9:05 pm