Anh nhận hết những gì em gửi lại
không trách hờn chuyện lạc bước quay đầu
bến mơ cũ vần thơ xưa còn mãi
khác đời anh tơi tả chốn biển dâu .
Con Dã tràng vẫn từng chiều xây mộng
dẫu biết rằng cát đã thiếu dấu chân
để thủy triều xoay lại … và con sóng
mang đi hết những mảng vụn xa , gần .
Em để lạc vần thơ cùng tuổi ngọc
bên cửa lớp dõi theo bóng chim xa
hạt bụi nào vương mắt làm em khóc
bao yêu thương bỗng từ đấy vỡ oà .
Anh kết nối trăm ngàn dấu chân lại
để hình thành con đường cũ em qua
dấu xóa đi nhưng trong anh còn mãi
nỗi đợi chờ theo năm tháng xót xa .
Nếu có lần em về ngang chốn cũ
chôn giùm anh xác khô con Dã tràng
đáy huyệt lạnh giọt nước mắt đã đủ
ấm hồn côi trong sương khói loãng tan .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 3 tháng 5 năm 2004