Anh theo dấu để về bến cũ
ngõ vắng tanh cỏ rũ bên đường
từ khi cất bước ly hương
muốn quên đi hết yêu thương năm nào .
Vì cơm áo trầu cau chẳng đủ
nợ công danh ấp ủ từng ngày
đến giờ vẫn nhận đắng cay
em sang thuyền khác – anh đày đọa anh .
Và tay trắng nên đành biệt xứ
mang theo tình ôm giữ tháng năm
đau trong lặng lẽ âm thầm
đếm từng nỗi nhớ xa xăm hiện về ,
Anh viết lại trang thư ngày cũ
và dặn lòng mãi giữ cho riêng
đời anh dầu có muộn phiền
trái tim vẫn chứa Thu Hiền năm xưa .
Em quên bỏ duyên thừa – cũng mặc
chuyện tình yêu anh nhắc ngàn đời
cung sầu dạo khúc chơi vơi
em vui duyên mới nói lời đắng cay .
Sao thế nhỉ trắng tay là tội
nát thân anh giữa lối vào yêu
để buồn dâng đến từng chiều
rượu cay thêm đắng , thêm nhiều dối gian .
HT170700VP
Ngày 14 tháng 7 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn