Trăng nghiêng dáng xuống trần gian
thuyền tương tư vẫn nhẹ nhàng lướt êm
hỏi sao con chữ buồn tênh
để câu thơ đậu mãi trên bến chờ
để trong nỗi nhớ ngẩn ngơ
hỏi trời, hỏi đất rồi vờ hỏi mây
nghe hồn rung giữa đêm này
cỏ cây chừng cũng đang say khướt tình
gom bao nhiêu mộng nguyên trinh
cũng chưa lần gặp dáng hình nên mơ
thuyền tương tư vẫn nhẹ nhàng lướt êm
hỏi sao con chữ buồn tênh
để câu thơ đậu mãi trên bến chờ
để trong nỗi nhớ ngẩn ngơ
hỏi trời, hỏi đất rồi vờ hỏi mây
nghe hồn rung giữa đêm này
cỏ cây chừng cũng đang say khướt tình
gom bao nhiêu mộng nguyên trinh
cũng chưa lần gặp dáng hình nên mơ
Trăng nghiêng dáng bến sông chờ
đò duyên ai bỏ bên bờ tương tư
loay hoay rồi hỏi hình như
lời kinh tình ái vọng từ phương xa
khúc sầu tiếng vẫn ngân nga
cho riêng tình tự hóa ra tự tình
nếu trong ý niệm lặng thinh
thì trong con chữ dáng hình chợt dâng
Trăng nghiêng dáng xuống thật gần
giữa miền ảo tưởng thấy cần môi hôn
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Jul 12, 2006 3:00 pm