Chiều rơi, rơi giữa đong đưa
có sông mây chảy cho vừa nhớ mong
đêm giăng rối ngọn tóc bồng
để tương tư nặng bên lòng chờ nhau
cuồng si bóng núi lao đao
nên chi sóng biển tràn vào tận đây
đẩy đưa từng mảng rong dầy
xô lên bờ cát khi ngày đang xa
đẫm mình dưới ánh Trăng ngà
hồn thơ con chữ kết hoa vẽ vời
có sông mây chảy cho vừa nhớ mong
đêm giăng rối ngọn tóc bồng
để tương tư nặng bên lòng chờ nhau
cuồng si bóng núi lao đao
nên chi sóng biển tràn vào tận đây
đẩy đưa từng mảng rong dầy
xô lên bờ cát khi ngày đang xa
đẫm mình dưới ánh Trăng ngà
hồn thơ con chữ kết hoa vẽ vời
Chiều rơi bóng núi buông rơi
nương theo gió biển gởi lời về xuôi
gởi theo muôn vạn nụ cười
từ trong tìm thức chín, mười nhớ ,thương
đêm giăng rối ngọn tóc vương
nhờ Trăng đưa lối dẫn đường vào mơ
cuồng si bóng núi vẫn chờ
mà sao sóng biển thờ ơ chưa vào
nên hồn hóa đá còn đau
để rơi từng mãng bóng vào đêm đen
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Jul 12, 2006 10:46 am