đẩy chạy đi loanh quanh
muốn về nhà chăn vịt
bỏ Nàng thơ không đành
Ngồi ngẫm nghĩ mớ đời
bao nhiêu chuyện dỡ hơi
cũng vì chút cơm áo
lương tâm bị đánh rơi
Thằng bạn thân bán rẽ
muốn được xếp tâng công
“đâm sau lưng chiến sĩ”
kẻ thương nó hết lòng.
Thằng em xưa che chở
cho nó những bình yên
nay quay lưng lại sợ
lây vào những muộn phiền.
Khung trời Thu buồn lạ
thảm cỏ tuyết trắng đầu
từ đâu cơn lạnh giá
giăng ngang mảng trời sầu.
Nhưng kìa đôi chim hoang
trên suối vắng thanh nhàn
thả mình theo giòng nước
chung quanh chẳng ngó ngàng.
Bỗng dưng an tịnh lại
cám ơn chút bình yên
Nàng thơ quay trở lại
những giòng chảy triền miên.
Bỏ quên thằng thù vặt
tránh xa kẻ tiểu nhân
thương ,ghét đời cũng mặc
cùng Nàng thơ tạo vần.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Dec 06, 2005 12:06 pm