” Trời nghiêng mây xuống thành sông
Người nghiêng lòng xuống thành dòng tương tư ” *
trăm câu huyễn ngữ hình như
dối lòng để mãi nát nhừ nghiệp duyên .
Cánh hoa Đào chạm nắng
mùa như rơi trong lẵng lặng âm thầm
từ xa rồi có phải đợi trăm năm ?
tình xuân đến dẫu thăng trầm vinh nhục
Tóc xõa buông lơi sầu cuốn hút
môi cười thả dấu mộng tràn đầy
trôi lênh đênh lạc dấu giữa đêm ngày
tim lỗi nhịp đập hoài trăm nốt lạ
tưởng nỗi nhớ đã lâu rồi hóa đá
nào ngờ đâu dưới kẻ lá có hình
soi nghiêng vệt nắng lung linh
cỏ tương tư, đã trở mình tơ vương
để mơ trộn lẫn đời thường
* Mượn của Hà Diệp
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Apr 16, 2014 3:06 pm