Tâm hư
Tháng ngày bạch thếch hình hài
bao nhiêu mộng rũ chuyền tay xa dần
rồi đêm khẽ tiếng chuông ngân
dìm trăm cơn bão xuống tầng hư không
để hờn xuôi chảy theo giòng
gom buồn thả lạc mênh mông giữa trời
thả luôn trách giận ra khơi
còn riêng lại chỉ nụ cười nghiêng chao
Mang trăm con chữ đến chào
người thơ đâu, hạ sẽ mau phai hồng
đến cùng nhau, dệt vần ngông
mời thêm chút gió cho bồng tóc mây
tâm hư thả mộng thật đầy
quên Trăng bao tuổi đổi ngày lấy đêm
đẩy cơn nắng nhạt qua thềm
cùng Trăng, mây , gió gọi thêm hoa vào
Ảo hư để được có nhau
còn hơn rất thật mà đau đớn hoài
tháng ngày bạc thếch hình hài
cũng còn thơ thẩn trắng tay không chừa
bỏ đời mặc nắng hay mưa
đem thơ ướp mật cho vừa vị cay
chờ đêm đuổi mất bóng ngày
ta nâng ly cạn thơ say cùng người
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Jul 29, 2013 5:27 pm