Bài T. H. 112 ( Phật độ em )

Bài T. H. 112 ( Phật độ em )

Phật độ em, vì trong Tâm em An, có Phật
Phật không độ ta, vì trong tâm ta chỉ có em

Đã bao lần sám hối
lời kinh đều vẫn như trói buộc vào ta
nắng buông lơi xuyên cây đứng giữa chiều tà
trời lặng gió sao tâm vỡ òa, sóng nổi

Mấy bận Thuyền Từ sang bến giác
bao lần Cửa Phật độ duyên nhân
nhưng sao ta vẫn trôi nổi chốn hồng trần
tâm muốn bỏ mãi lần khân không bỏ được

Kinh sám hối đọc hoài chừng chẳng thuộc
vì trong tâm còn vướng lời ước của thiên thần
trăm năm xin chỉ được lần
là người tình nhỏ mãi gần bên nhau
tóc xanh nay đã bạc màu

 

Bài T.H. 111 – Hẹn kiếp sau trả nợ

 

” Trời tháng năm cơn mưa rào ngang phố
mưa đầu mùa ? Không ! mưa về muộn mà thôi ”
Ta với em cách biệt hai phương rồi
mưa bỗng cùng làm trôi dài nỗi nhớ ,

Đêm chong đèn quán nghèo bên con nợ
nụ cười em làm ngây ngất hồn mơ
để gã ngông mượn bút mực đề thơ
rồi bỏ quên cho đợi chờ đăng đẳng .

Mưa tháng năm như hòa thêm giọt đắng
ta bây giờ nhưng hẹn lại kiếp sau
cuộc đời này biết chắc có đổi màu
hay hai đứa vẫn thương đau mãi đếm .

Nếu mỗi ngày em còn bên câu kinh nguyện
xin thật lòng chúc phúc giữ Tâm An
ta – kẻ ra đi khôn xóa dấu chân hoang
nên phố Cần vẫn là nơi để nhớ .

Mưa tháng năm có xóa giùm ta chút nợ

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sat May 18, 2019 8:35 am

Bài T. H thứ 110 ( Ta là của nhau)

 

Anh trở về xưa tuổi dại khờ
từng chiều ngóng đợi , từng chiều mơ
thời gian chầm chậm trôi vào nhớ
mong tiếng chuông reo đến thẫn thờ

Em giữ giùm nhau chữ vẹn toàn
trong lòng còn nghẹn nỗi đa đoan
trăm năm hạnh phúc cho ai nhỉ ?
lời chúc thoãng qua vẫn mãi vang

Anh viết ngàn câu chừng vô nghĩa
làm sao giữ được chút Tâm An
câu kinh nguyện mãi cũng chừng đó
sám hối em ơi! quá muộn màng

Em nén lòng em đếm tháng ngày
thời gian như vuột khỏi bàn tay
đã lâu, lâu lắm đêm thầm nhớ
sương đọng chuyễn sang với nắng ngày

Anh trở về xưa điều lựa chọn
thiên thần xin bỏ để yêu em
Em ước được thêm điều lựa chọn
là người tình nhỏ của riêng anh

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Apr 09, 2019 6:07 am

Bến Sông Mây nhớ

Bến Sông Mây nhớ

Nhẹ gác mái chèo thơ
để thả nổi mong chờ
hoàng hôn treo sợi nắng
neo thuyền lại BẾN

Giữa tất bật đời thường
còn đọng lại niềm thương
con SÔNG mang chút mộng
Trăng ẩn bóng vương vương

Đưa tay vén tóc MÂY
mời em cạn chén này
từng bước kiêu sa đến
hồn thơ say ngất ngây .

Dáng hình soi gương nước
đáy cốc lung linh hoa
Ta làm sao vớt được
ngơ ngẩn tủi – mình già

Trăng rạng rỡ đêm nay
ta nâng ly đọa đày
một mình trong nỗi nhớ
phố cũ em có hay

Tìm trăng

 

Đêm qua thấm nỗi nhớ
đi tìm vầng trăng xưa
tối ba mươi mà ngỡ
trăng sáng tự bao giờ .

Lần tìm trong ký ức
tội phước một lần mang
đâu rồi bóng hạnh phúc
chiếc chìa khoá thiên đàng ?

Trăng ba mươi đi vắng
để mênh mông sao trời
giữa canh khuya tĩnh lặng
có đôi mắt chực rơi .

Giọt buồn nào vương lại
kéo sợi sầu vô hình
chực rơi – nhưng vẫn mãi
không dứt được khối tình .

Đêm qua đi tìm trăng
hay đi tìm nỗi nhớ ?
Đêm qua đi tìm trăng
hay đi tìm nỗi nhớ ?

July-29-03
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Nỗi nhớ dâng đầy (4)



Trả em về được không ?
hơn 10 năm dối lòng 
nụ cười hay nước mắt 
đã tuôn chảy thành sông . 

Em không còn đợi chờ 
để thương nhớ vào mơ 
những đêm buồn trở giấc 
thiên thần đến bất ngờ . 

Nhiều lúc em đã nhớ 
thả hồn về năm xưa 
nhưng đứa con kêu Mẹ 
làm em tỉnh giấc mơ . 

Định số đã an bài 
để đôi lứa đắng cay 
xin anh quên đi nhé 
đừng gieo thêm đọa đày . 

Ngày 15 tháng 6 năm 2000 
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Nỗi nhớ dâng đầy (3)

Nỗi nhớ dâng đầy (3)

Con Saó không sang sông ?
nhưng con Saó sổ lồng
để bên đời quạnh vắng
đau khổ người thấy không ?

Phải lặng lẽ ra đi
chẳng dám lời từ giã
lưu luyến để làm gì
khi mỗi người một ngả .

Bạn bảo ta hy sinh
giử tấm lòng thật tuyệt
bao nghĩa ân và tình
Ta đành cho thua thiệt .

có lần ta trở về
lén nhìn từ sân trước
hồn ngập tràn tái tê
một lời không nói được .

Nếu bây giờ gặp nhau
Ta vẫn như ngày nào
vẫn yêu và vẫn nhớ
dù quá nhiều thương đau .

Anh vẫn nhớ đường về
sau nhiều năm lưu lạc
con tim vẫn say mê
nhưng em giờ đã khác .

Đừng nói em dại khờ
đừng chê em nhẹ dạ
đọc lại những vần thơ
ai là kẻ chai đá .

Anh tháng năm xứ người
một mình với men đắng
có còn gì để vui
và đôi tay vẫn trắng .

Em nhớ không ngày xưa
bao âu yếm cho vừa
than hồng cho đỡ lạnh
ta bên nhau chiều mưa .

Đau khổ chi nữa em
cửa sổ đã phủ rèm
tiếng ầu ơ bên võng
trả em về với em .

Trả em về với em ???
ngoài kia con phố vắng
bên trong chết con tim
một mình em cay đắng .

Ngày 14 tháng 6 năm 2000
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Mơ Giấc tương phùng Xuân

Mưa đá rơi, lạnh nỗi nhớ
làm tan hoang những nụ nở Hồng Đào
năm chưa qua nên vận hạn vẫn theo sau
đẩy cái lạnh xuống đón chào xuân mới

Pháo nổ rộn ràng đêm trừ tịch
Tuyết bay nhè nhẹ sáng đầu năm
chỉ qua đêm trắng núi – đến âm thầm
như lén lút sợ người thân bắt gặp .

Ta muốn bước lần theo đường tuyết ngập
tìm về xưa hương vị Tết năm nào
từ tim sao bỗng nhói đau
Trăm câu chúc phúc, câu nào cho chung
giữa xuân mơ giấc tương phùng

Mùng 2 Tết Kỷ Hợi 2019

 

Bài T.H 109 ( Nếu lời chúc thành sư thật ) 

 

Đầu năm lời chúc gởi cho nhau
hạnh phúc, bình an với ngọt ngào
xa xứ lòng vương mang trái đắng
quê nhà nhớ Tết, nhớ nôn nao .

Nếu lời chúc kia thành sự thật
Tâm An có lẽ còn xa vời
Em không quên được điều chọn lựa
Ta lạc bước đời đã ra khơi .

Nếu lời chúc kia thành sự thật
Hạnh phúc ở đâu cõi tạm này
trăn trở từng đêm em niệm Phật
nghe tuổi xuân qua trong đọa đày

Nếu lời chúc kia thành sự thật
rượu nào rót mãi uống không say
ta đổi Thiên thần ra hành khất
theo em lang bạt chung đọa đày

Thiên thần không còn ru em ngủ
từng giấc yên bình khi vắng nhau
Thiên thần bây giờ đang tự thú
từng lời kinh hối xót xa đau .

Đầu năm quỳ dưới bóng Từ Nghiêm
mong chút an lành giữa nổi chìm
gánh khổ con xin tâm nguyện trả
cầu cho em mãi mãi bình yên .

Mùng 1 Tết Kỷ Hợi 2019

 

Hỏa ngục kề bên

 

Cái thuở tưởng chừng như đắc đạo
sớm chiều chuông mỏ giữ tâm an
bỗng đâu sóng dữ tràn vào bãi
ta phải đi tù với áo tràng .

Chợt biến thành tên đi phá đạo
tiếng chuông thức tỉnh vọng kêu oan
bao nhiêu tâm ý tan ra cháo
cây cỏ buồn theo lá úa vàng .

May đời còn chút tình tương trợ
sáng chiều hai buổi gánh cơm đưa
như bóng áo xanh chồng nặng nợ
thoáng hình ngày đó của em xưa .

Ta từ hụt hẫng rồi sa đọa
bỏ cả lời kinh vướng víu tình
hòa nhập em vào trong nợ trả
bao năm đem đổi bóng thay hình .

Nếu em chúc phúc tâm còn nghẹn
lời kinh rời rạc rối lòng thành
ta nhận được gì ? hay giữ vẹn ?
kiếp đời hạnh phúc quá mong manh .

Ta trở về xưa không đắc đạo
vướng vào hỏa ngục chỉ vì em

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sun Jan 20, 2019 7:47 am

Previous Older Entries Next Newer Entries