Bài T.H. thứ 114( Công phu khuya loạn nhịp)

Mưỡu
Chuông khuya tiếng nhẹ vang ngân
Cúi đầu lạy Phật tâm thần để đâu
hình như mộng đổi thành sầu
nên câu kinh nguyện nhuốm màu nhớ thương.

Nói

Những lần công phu sớm
bóng hình em cứ lỡn vỡn không thôi
trước trang kinh cố tịnh lại tâm rồi
nhưng con chữ rối bời như nhảy múa

Nhất niệm Tâm không còn động nữa
nhị nguyên thuyết xã bỏ An nhiên
nhưng em ơi ! trong cõi trược ưu phiền
khôn dấu được một lời nguyền khó giải .

Khi trái đắng vẫn còn đeo đẳng mãi
ngàn câu kinh đành phải sám hối hoài
Nhớ thương Phật cấm được ai?

Ngày 18 tháng 7 năm 2021

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Làm sao ?

Mưỡu

” Làm sao kéo lại thời gian ”
cho ta trẻ lại cùng nàng sánh đôi .

Hát Nói

Đêm một mình trăn trở
trái tim đau nỗi nhớ mãi dài ra
tiếng mưa rơi nghe thổn thức như là
lời oán trách để xót xa thấm đẫm .

sám hối bao lần đôi mắt nhắm
cầu an vạn lượt trái tim mềm
khi tình yêu thành nỗi nhớ đêm đêm
thì lý trí bị bỏ quên ngoài ngõ vắng .

Đêm trở giấc mưa càng rơi hạt nặng
gối đầu trên mộng huyễn khỏi đời thường :
“Ta bên nhau trong dấu ái yêu thương
mặc bảo tố ngày mai vương ngập lối ”

Trước chánh điện quỳ xin nhận hết tội
lỡ vào yêu có sám hối cũng như không
làm sao dập được lửa lòng
để Tâm An mãi giữa giòng đời trôi
hỏa ngục đã đợi ta rồi

Vẫn còn đây 

 

” Ai xui cánh bướm đậu cành hoa”
để vướng tơ vương buổi xế tà
cố giấu trong lòng con nước cũ
rồi quên đời thực phương trời xa
giấc mơ viễn xứ – tương phùng mộng
nỗi nhớ gần bên – nỗi nhớ nhà
tận đáy con tim còn xót lại
bóng hình năm tháng khó phai nhòa .

Bài T. H. 112 ( Phật độ em )

Bài T. H. 112 ( Phật độ em )

Phật độ em, vì trong Tâm em An, có Phật
Phật không độ ta, vì trong tâm ta chỉ có em

Đã bao lần sám hối
lời kinh đều vẫn như trói buộc vào ta
nắng buông lơi xuyên cây đứng giữa chiều tà
trời lặng gió sao tâm vỡ òa, sóng nổi

Mấy bận Thuyền Từ sang bến giác
bao lần Cửa Phật độ duyên nhân
nhưng sao ta vẫn trôi nổi chốn hồng trần
tâm muốn bỏ mãi lần khân không bỏ được

Kinh sám hối đọc hoài chừng chẳng thuộc
vì trong tâm còn vướng lời ước của thiên thần
trăm năm xin chỉ được lần
là người tình nhỏ mãi gần bên nhau
tóc xanh nay đã bạc màu

 

Bài T.H. 111 – Hẹn kiếp sau trả nợ

 

” Trời tháng năm cơn mưa rào ngang phố
mưa đầu mùa ? Không ! mưa về muộn mà thôi ”
Ta với em cách biệt hai phương rồi
mưa bỗng cùng làm trôi dài nỗi nhớ ,

Đêm chong đèn quán nghèo bên con nợ
nụ cười em làm ngây ngất hồn mơ
để gã ngông mượn bút mực đề thơ
rồi bỏ quên cho đợi chờ đăng đẳng .

Mưa tháng năm như hòa thêm giọt đắng
ta bây giờ nhưng hẹn lại kiếp sau
cuộc đời này biết chắc có đổi màu
hay hai đứa vẫn thương đau mãi đếm .

Nếu mỗi ngày em còn bên câu kinh nguyện
xin thật lòng chúc phúc giữ Tâm An
ta – kẻ ra đi khôn xóa dấu chân hoang
nên phố Cần vẫn là nơi để nhớ .

Mưa tháng năm có xóa giùm ta chút nợ

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sat May 18, 2019 8:35 am

Bài T. H thứ 110 ( Ta là của nhau)

 

Anh trở về xưa tuổi dại khờ
từng chiều ngóng đợi , từng chiều mơ
thời gian chầm chậm trôi vào nhớ
mong tiếng chuông reo đến thẫn thờ

Em giữ giùm nhau chữ vẹn toàn
trong lòng còn nghẹn nỗi đa đoan
trăm năm hạnh phúc cho ai nhỉ ?
lời chúc thoãng qua vẫn mãi vang

Anh viết ngàn câu chừng vô nghĩa
làm sao giữ được chút Tâm An
câu kinh nguyện mãi cũng chừng đó
sám hối em ơi! quá muộn màng

Em nén lòng em đếm tháng ngày
thời gian như vuột khỏi bàn tay
đã lâu, lâu lắm đêm thầm nhớ
sương đọng chuyễn sang với nắng ngày

Anh trở về xưa điều lựa chọn
thiên thần xin bỏ để yêu em
Em ước được thêm điều lựa chọn
là người tình nhỏ của riêng anh

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Apr 09, 2019 6:07 am

Bài T.H 109 ( Nếu lời chúc thành sư thật ) 

 

Đầu năm lời chúc gởi cho nhau
hạnh phúc, bình an với ngọt ngào
xa xứ lòng vương mang trái đắng
quê nhà nhớ Tết, nhớ nôn nao .

Nếu lời chúc kia thành sự thật
Tâm An có lẽ còn xa vời
Em không quên được điều chọn lựa
Ta lạc bước đời đã ra khơi .

Nếu lời chúc kia thành sự thật
Hạnh phúc ở đâu cõi tạm này
trăn trở từng đêm em niệm Phật
nghe tuổi xuân qua trong đọa đày

Nếu lời chúc kia thành sự thật
rượu nào rót mãi uống không say
ta đổi Thiên thần ra hành khất
theo em lang bạt chung đọa đày

Thiên thần không còn ru em ngủ
từng giấc yên bình khi vắng nhau
Thiên thần bây giờ đang tự thú
từng lời kinh hối xót xa đau .

Đầu năm quỳ dưới bóng Từ Nghiêm
mong chút an lành giữa nổi chìm
gánh khổ con xin tâm nguyện trả
cầu cho em mãi mãi bình yên .

Mùng 1 Tết Kỷ Hợi 2019

 

Hỏa ngục kề bên

 

Cái thuở tưởng chừng như đắc đạo
sớm chiều chuông mỏ giữ tâm an
bỗng đâu sóng dữ tràn vào bãi
ta phải đi tù với áo tràng .

Chợt biến thành tên đi phá đạo
tiếng chuông thức tỉnh vọng kêu oan
bao nhiêu tâm ý tan ra cháo
cây cỏ buồn theo lá úa vàng .

May đời còn chút tình tương trợ
sáng chiều hai buổi gánh cơm đưa
như bóng áo xanh chồng nặng nợ
thoáng hình ngày đó của em xưa .

Ta từ hụt hẫng rồi sa đọa
bỏ cả lời kinh vướng víu tình
hòa nhập em vào trong nợ trả
bao năm đem đổi bóng thay hình .

Nếu em chúc phúc tâm còn nghẹn
lời kinh rời rạc rối lòng thành
ta nhận được gì ? hay giữ vẹn ?
kiếp đời hạnh phúc quá mong manh .

Ta trở về xưa không đắc đạo
vướng vào hỏa ngục chỉ vì em

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sun Jan 20, 2019 7:47 am

Buâng quơ

 

Em buông lời trách nhẹ nhàng rơi
câu thương, câu nhớ đã rã, rời
bừng vỡ trong tim giòng máu thắm
chảy tràn như hạnh phúc xa khơi .

Ta ngồi nghiền ngẫm chuyện trăm năm
tìm bóng mình trong tối lặng thầm
có giọt mưa nào lăn xuống, mặn
từ từ chảy nhẹ giữa dòng tâm .

Ta ngồi tụng nốt lời kinh hối
khi bóng hình em mãi quẩn quanh

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Sun Jan 20, 2019 6:54 am

Bài T.H. 106 ( Vẫn nhớ những điều không nên nhớ)

 

 

” Thế nhân mạc oán tài tình lụy “*
suốt đời dài đeo khổ chỉ vì yêu
bóng tường vôi ngày cũ đổ liêu xiêu
giờ bạc tóc nỗi nhớ nhiều hơn thế nữa

Tương tư hoàng diệp lạc
bạch lộ thấp thanh đài **
bao lâu rồi sao mãi đếm tháng năm dài
để vẫn nhớ những điều không nên nhớ

chữ dấu ái một lần mang nặng nợ
Ngày tàn phai khi duyên lỡ vẫn xoay vòng
trán nhăn nét cũ chất chồng
ai se chi sợi chỉ hồng năm xưa
để giờ chỉ đứt hương thừa

* Mượn trong bài Hát Nói ” Tài Tình” của Nguyễn Công Trứ
” Người đời không ai nỡ trách kẻ lụy vì tình ”
** Trích trong bài Ký Viễn của Lý Bạch
” Nhớ nhung lá vàng đã rụng hết
Sương trắng làm ướt rêu xanh ”

30 tháng 5 năm 2018
Huỳnh Vũ Hòang Tuấn

Previous Older Entries