Quanh quẩn cùng mơ

Em giấu lời tình trong huyễn ngữ
thả hồn hoa nguyệt giữa nhân gian
vần thơ lấp lững từng con chữ
nhầu xé đến đau kiếp lạc đàn.

Ta thở than hoài kỷ niệm cũ
mưa Thu từng giọt thấm vai gầy
vần thơ chảy tràn lời tự thú
đêm vắng cùng Trăng nhấp chén cay.

Mỗi lần Trăng ngã bóng vào mây
suối tóc mơ hoang xõa dáng gầy
giữa nét kiêu sa còn ẩn hiện
rơi rồi nồng ấm một vòng tay.

Ta tìm hạnh phúc lạc từ đêm
tìm hứng giọt mưa nhỏ xuống thềm
tìm lá rụng rơi hôm tiễn biệt
lạ đời ! chỉ thấm nỗi đau thêm.

Cũng may chiều xuống còn vần thơ
còn mảnh Trăng khuya như đợi chờ
nên đã nhiều lần say lướt khướt
đêm Thu dỗ lại giấc xưa mơ.

Em giấu lời tình say với mộng
Ta sầu khôn bỏ lối Thu qua
vần thơ vẫn dệt bên đời sống
quanh quẩn cùng mơ dưới nguyệt hoa.

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Jan 11, 2006 12:48 pm

Áo trắng xưa

” Áo trắng ngày xưa nét Thu Hiền ” **
chiều buông mây tím dáng nghiêng nghiêng
Thiên Thần đã bỏ đi biền biệt
để áo trắng xưa vướng muộn phiền .

Phố Cần nắng nhẹ rớt bên sông
từ buổi chia tay hết hạ hồng
con bướm rũ đời nơi đất lạ
chiều hoang lặng lẽ giữa thu phong

Từ em áo trắng của ngày xưa
ta hoá cuồng ngông nửa kiếp thừa
con chữ xếp vần còn mãi lạc
mơ rồi nhưng cũng vẫn như chưa !

Hỏi em phượng đỏ còn đi nhặt ?
xin ép giùm ta con bướm hoang
mượn cánh sao rơi làm ánh mắt
trăm ngàn nỗi nhớ sẽ về ngang

Từ ta đếm lá mùa Thu rụng
đời bỗng khô cằn để phải say
dáng nhỏ hiện về khi ngất ngưỡng
em ơi ! áo trắng giữa cuồng quay .

** mượn của Tuỳ Anh và Hoàng Dũng

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Apr 12, 2011 12:35 pm

Chờ

Em có trọn vui khi trốn thơ
bỏ mây xõa tóc , bóng trăng mờ
để đêm nguyệt khuyết hồn thơ thẩn
hỏi mượn làm thuyền , chèo chở mơ

Bao nhiêu huyễn ngữ đã xa bầy
nên điệu tương tư bỗng đứt dây
đàn vọng cung buồn đêm lặng lẽ
còn ai hoà khúc Mê thường đây ?

Em vẫn xa xăm để Nguyệt mờ
từng không thinh lặng đợi lời thơ
cầu tương mong bước ai về kịp
nối lại tròn vòng , nối lại bờ

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon May 18, 2009 7:28 am

Em có lần nào ghé Ca-li

Em có lần nào ghé Ca-li

nắng hoa trải ngập khắp đường đi

khối tình viễn xứ đong đầy ngõ

có cả tình anh khỏi kiếm chi

 

nếu em buông thả nét kiêu sa

làm nức lòng si kẻ bước qua

dậy nổi hờn ghen từ kiếp trước

em ơi ! anh chạy để lấy đà

 

nếu bàn tay đẹp ngón thon thon

em vẽ tên khờ theo lon ton

anh cũng chẳng vì … cũng chẳng ngại

già rồi con đuổi … trò con con

 

nếu có đèn vàng buổi vào đêm

anh ôm micro hát say mềm

những bài tình đắm trao em hết

giữ lấy em ơi … không thế quên

 

Và nếu em hay anh giả ngoan

đem thau pha trộn lẩn trong vàng

đem lời mời gọi buổi xuân sớm

trăm nếu … cũng không đặc … mà tan 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Nhắc giùm sinh nhật Thu

 

Tháng mười , đọc lại vần thơ cũ

sinh nhật của Thu , đã chúc chưa ?

cơm áo đang hành đời héo rũ

quên thời bồng bột thuở xa xưa

 

chiều buông vạt nắng cánh sao bay

ta chợt hờn ghen nắng chạm vai

em để nắng lần lên mái tóc

mà quên gốc phố ta chờ ai

 

con đường hun hút tương lai khép

lưu lạc thân đơn giữa xứ người

nếu biết em ơi ! cũng một kiếp

đi làm gì , để nhớ khôn nguôi

 

tháng mười nếu có về ngang phố

xin nhắc giùm ta tự lúc nào

dẫu chẳng được lần còn hạnh ngộ

gởi lời chúc thật không chiêm bao

 

Một mai ví lỡ đôi mi khép

ta thả hồn rong cùng gió mây

đời đã cuộn ta trong ngõ hẹp

mong khi nhắm mắt đủ phơi bày

 

Tue Oct 21, 2008 11:40 pm

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Mộng bình yên

Người có thuyền hoa chở nắng đầy
mang vùng hư ảo hoá ngàn mây
ta vay con chữ , nợ cơm áo
hết đếm tương tư ,đợi đếm ngày

mang thuyền chở mộng vượt sang bờ
nối nhớ vào thương , nối đợi chờ
nối những sợi tình se chỉ thắm
biến giòng cay đắng hoá thành thơ

Rồi đêm nguyệt khuyết trải thơ ra
thuyền nắng của người ,mượn, của ta
nhẹ đẩy mái chèo ra hải đảo
thả tương tư xuống trôi về xa

đêm khuya khoang lấp ánh sao đầy
thuyền thả trôi giòng ta nhấp cay
con sóng vỗ về như tấu nhạc
ru hồn để lỡ … nên hồn say

Cũng may còn có thuyền trăng đêm
để những khuya buồn lạc bước tìm
ta cất chèo lên say với sóng
gối đầu thả mộng , mộng bình yên

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Sep 22, 2008 2:52 pm

Cháy giấc mơ hoang giữa thực đời

Đã mấy hôm rồi trời đổi nắng
dịu dàng giọt nhẹ bỏ đi đâu
chân hoang bước chậm phố thưa vắng
bóng lẻ đường nghiêng chở nặng sầu .

Phượng tím giấu mình dưới tán lá
ngập ngừng đợi gió đến rung cây
chim hoang trốn nắng chuyền cành lạ
ríu rít lời trong khẻ gọi bầy .

Ta đã lần theo dấu hạ hồng
theo con suối chảy thành giòng sông
để nghe lời nắng hôm nay gọi
gợi nhớ về xa … tận cõi lòng

Ta mang nỗi nhớ từ … lâu lắm
khi buổi hạ hồng đổi nắng say
phượng tím về ru đời viễn xứ
và thân lỡ lạc bước , lưu đày

Đã mấy hôm rồi vàng bóng rơi
đồi hoang ngọn cỏ đổi màu tươi
hạ hồng đem nắng nung thiêu đốt
cháy giấc mơ hoang giữa thực đời .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Jul 08, 2008 1:54 pm

Con đò bỏ bến

Tự biết còn gì để đợi mong
con đò ngày cũ đã sang sông
mang theo hờn trách quên lời hứa
dẫu cả cuộc đời chẳng đổi lòng .

Chim Sáo đã bay tìm chổ đậu
con đò bỏ bến về nơi xa
Lục bình còn tím màu khôn dấu
anh mãi chân hoang lạ bước nhà .

Gợi từ niềm nhớ gọi quen tên
cánh mỏng khép hờ hết bắt đền
đáy mắt bây chừ khô ngấn lệ
không còn khóc nữa – đã dần quên .

Chiều vương xuống chậm ngày dịu nắng
con đò bỏ bến một lần đi
đời anh đã lỡ quen rượu đắng
từ lúc biết rằng ta biệt ly .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Ngày 23 tháng 6 năm

Đã lạc nhau

Đã lỡ lạc rồi một nhánh sông
đời xuôi , xuôi mãi chẳng theo giòng
lối qua bến mộng… tàn cơn mộng
còn sót lại đây những đợi mong

ta , chim bói cá bên bờ vắng
khoắc khỏai như chờ được tiếng yêu
em, muộn rơi vào trong khỏang lặng
ngọt vết dao xưa máu rơi nhiều

Đêm đếm sao thưa buổi lạnh đông
nghe côn trùng hát nát tan lòng
hình như lạc tiếng thở xưa nhẹ
mang trả về đây một giấc nồng

ta, vẫn ăn mày từng nỗi nhớ
dù đời có đủ cả yêu thương
em , xoay cơn mộng , phủi tay nợ
ngao ngán nhìn quanh những chán chường

Đã lỡ lạc rồi ta với em
thì xin đổi nhớ để cầu quên
dù trong cơn mộng , ta, còn đó…
bất chợt nụ hôn đến bắt đền

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Thu Jan 03, 2008 2:06 pm

Đã lạc nhau

Đã lỡ lạc rồi một nhánh sông
đời xuôi , xuôi mãi chẳng theo giòng
lối qua bến mộng… tàn cơn mộng
còn sót lại đây những đợi mong

ta , chim bói cá bên bờ vắng
khoắc khỏai như chờ được tiếng yêu
em, muộn rơi vào trong khỏang lặng
ngọt vết dao xưa máu rơi nhiều

Đêm đếm sao thưa buổi lạnh đông
nghe côn trùng hát nát tan lòng
hình như lạc tiếng thở xưa nhẹ
mang trả về đây một giấc nồng

ta, vẫn ăn mày từng nỗi nhớ
dù đời có đủ cả yêu thương
em , xoay cơn mộng , phủi tay nợ
ngao ngán nhìn quanh những chán chường

Đã lỡ lạc rồi ta với em
thì xin đổi nhớ để cầu quên
dù trong cơn mộng , ta, còn đó…
bất chợt nụ hôn đến bắt đền

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Thu Jan 03, 2008 2:06 pm

Previous Older Entries Next Newer Entries