** Kính hoạ bài Tình bướm của thi sĩ Trần văn Lương
Dạo
Em trêu cợt, mảnh tình rơi
cây khô lá rụng theo đời long đong
—–
Ta mượn chút men đắng
cho tình theo đời nghiêng
bóng núi đỗ xuống triền
theo nhánh sông xa biệt .
Ôi hồn chùng ,thân liệt
trăm nhánh nhớ bằng không
những yêu thương kẻ dòng
còn tương tư hối hả .
Bờ hoang trơ cuội đá
tình hư ảo thổi phồng
bong bóng giữa bão giông
vỡ bùng khi cất bước .
Long lanh ! chừ giọt nước
không mặn đời ố vàng
chưa tiếc lúc muộn màng
mãi vẫn là nhân tố .
Chỉ ta còn quá nhỏ
không biết ấy hoả mù
gối đầu cơn mộng du
thiêu thân quên ân hận .
Đời chạy quanh lận đận
trôi theo dòng điêu linh
nên bó tay lặng thinh
đêm trắng đêm tóc rối .
em ! mưa rào tuông xối
đất nứt vết bãy ba
cây thiếu nước héo hoa
ta trở về khép kín .
Bóng núi in cát mịn
sóng ru chỉ là mơ
thực tế nát bơ phờ
mượn men cay chống chọi .
Đời lỡ nên tình đói
xuân ôm dấu lạnh căm
lê từ đông vết hằn
mặc trái tim hoá đá .
Còn lời nào để tả
bức tranh loang bạc màu
càng thấm rượu càng đau
đời chồng thêm khổ nạn .
Như lòng em đã cạn
vết rướm máu chứng minh
lời cám ơn … vô tình
tăng nỗi đau trùng điệp .
Yêu thương lần khô kiệt
tương tư bốc hơi bay
cố níu lại … ô hay !
làm sao ta với tới .
***
Em hãy vui tình mới
và chúc tụng chung quanh
tên say đang tập tành
gỡ sợi tơ vướng víu .
Trái sầu oằn nặng trĩu
ta gánh chẳng cau mày
khi tương tư lung lay
nhớ thương không còn lẽ
Bóng núi nằm rên khẽ
ừ ! em chỉ đùa chơi
nốc cạn rượu rồi cười
ta là ta …mặc xác ….
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Mar 06, 2009 11:51 am