Muốn về thăm trường cũ

 

Muốn về thăm trường cũ
tìm lại tuổi ngây thơ
An Thôn Trang tên đủ
bao giờ đến bây giờ .

Muốn về thăm trường cũ
bạn bè ngày nắng mưa
có thằng nào tự thú
chuyện mất bò năm xưa

Muốn về thăm trường cũ
soi từng khuôn mặt quen
của một thời lam lũ
vẫn siêng năng sách đèn .

Nhưng trường cũ đã thay
dấu xưa đổi gót hài
tìm mãi trong hoài niệm
chợt khóe mắt bụi cay .

Nhưng trường cũ nay đâu
bụi phấn bạc mái đầu
đứa học trò viễn xứ
ngồi nhớ lòng thấm đau

Trở về thăm trường cũ
từ hình ảnh ngày xưa
tất cả là quá khứ
theo từng giọt nắng thưa .

Trở về thăm trường cũ
đi tìm gốc phượng già
đôi tim không còn đủ
mờ theo bước chân xa .

Trở về thăm trường cũ
khi dấu đời hằn in
nhìn hình xưa – rồi nhớ
An Thôn Trang đậm tình

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Jan 18, 2018 11:28 am

Mất gì thêm

 

Chiều một mình bó gối
Ta ngồi cùng Tháng Tư
bên giòng đời trôi nổi
niềm đau đến nát nhừ .

Tháng Tư nơi xứ người
có ngàn hoa trải thảm
đủ muôn màu sắc tươi
đùa lung linh giọt nắng

Tháng Tư – Ta ngồi nhớ
giọt mặn lăn xuống đời
quê hương ơi một thuở
giờ cách biệt trùng khơi

Tháng Tư – Ta lặng đếm
bao mùa mưa nắng qua
đắng cay từng vị nếm
ngày nào là giỗ Cha

Chiều một mình chờ tối
mặc bóng đổ đèn đêm
Ta một mình tự hỏi
Tháng Tư mất gì thêm .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Apr 19, 2018 5:38 pm

Cám ơn những bình yên

 

Sáng bị thằng xếp hành
đẩy chạy đi loanh quanh
muốn về nhà chăn vịt
bỏ Nàng thơ không đành

Ngồi ngẫm nghĩ mớ đời
bao nhiêu chuyện dỡ hơi
cũng vì chút cơm áo
lương tâm bị đánh rơi

Thằng bạn thân bán rẽ
muốn được xếp tâng công
“đâm sau lưng chiến sĩ”
kẻ thương nó hết lòng.

Thằng em xưa che chở
cho nó những bình yên
nay quay lưng lại sợ
lây vào những muộn phiền.

Khung trời Thu buồn lạ
thảm cỏ tuyết trắng đầu
từ đâu cơn lạnh giá
giăng ngang mảng trời sầu.

Nhưng kìa đôi chim hoang
trên suối vắng thanh nhàn
thả mình theo giòng nước
chung quanh chẳng ngó ngàng.

Bỗng dưng an tịnh lại
cám ơn chút bình yên
Nàng thơ quay trở lại
những giòng chảy triền miên.

Bỏ quên thằng thù vặt
tránh xa kẻ tiểu nhân
thương ,ghét đời cũng mặc
cùng Nàng thơ tạo vần.

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Dec 06, 2005 12:06 pm

Bến Sông Mây nhớ

 

Nhẹ gác mái chèo thơ
để thả nổi mong chờ
hoàng hôn treo sợi nắng
neo thuyền lại BẾN

Giữa tất bật đời thường
còn đọng lại niềm thương
con SÔNG mang chút mộng
Trăng ẩn bóng vương vương

Đưa tay vén tóc MÂY
mời em cạn chén này
từng bước kiêu sa đến
hồn thơ say ngất ngây .

Dáng hình soi gương nước
đáy cốc lung linh hoa
Ta làm sao vớt được
ngơ ngẩn tủi – mình già

Trăng rạng rỡ đêm nay
ta nâng ly đọa đày
một mình trong nỗi nhớ
phố cũ em có hay

Nhớ bạn

Trải hồn trong khoảng lặng
nhẹ nắng đầu mùa Thu
có chút gì quạnh vắng
đọng lại với sương mù .

Tóc điểm thêm sợi bạc
đời cố thoát như không
chiều buông rời tiếng nhạc
nghĩa trang đắng tê lòng .

Tuổi đời dần trôi qua
ai tránh khỏi cảnh già
xin đưa người đi trước
dối lòng giấu xót xa .

Tự hỏi cùng năm tháng
kiếp đời thoáng chiêm bao
nhìn người rồi nhớ bạn
thời gian vội qua mau .

Để hồn cô đọng lại
nắng nhẹ trải lưng đồi
Người đi đã đi mãi
tôi vụng dại mình tôi .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Sep 26, 2014 4:26 pm

Giọt nắng quên

Ở phía cuối con đường
ngày ta còn qua, lại
giọt nắng buồn vẫn vương
trên nền trời xanh mãi .

Ly cà phê còn đọng
quyện vào mùi tóc em
bao nhiêu triết lý sống
rơi theo giọt nhớ – thèm .

Một lần – chưa được uống
mật ngọt trên môi hoa
ta vào yêu, tình muộn
nên đành giấu xót xa .

Ở phía cuối chân ngày
em chạy vòng hạnh phúc
vạt nắng rớt trên vai
ta buồn thân gỗ mục .

Cà phê ngày thêm đắng
con dốc đời vẫn tuông
em quên rồi chiều nắng
quên người lặng lẽ buồn .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Feb 21, 2014 12:39 pm

Chưa tới số

Mỗi ngày đi vô hãng
ngồi chờ nhận tin buồn
đời áo cơm quá ngán
muốn bỏ lên chùa luôn.

Phật đưa tay chỉ xuống
trần gian đầy u mê
quay đầu vẫn chưa muộn
nơi đây là nẽo về .

Tâm hình như lay động
ngọn đuốc thắp trên tay
nhìn ngoài kia biển sóng
đuổi nhau quanh tháng ngày

Tự soi đường bị chắn
ngõ quẹo đầy sân si
cuộc đời như quá ngắn
xuôi tay còn được gì?

Nên mỗi ngày trong hãng
quên bỏ chuyện mất, còn
mĩm cười tươi mỗi sáng
cơm áo nhẹ nhàng hơn.

Không lên chùa tu được
vì nợ vẫn chất chồng
thôi thì xin điều ước
trúng số có được không?

Phật vẫn chỉ tay xuống :
” bên dưới rất nhiều người
đang xếp hàng cầu nguyện
chừng nào đến lượt ngươi ? ”

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Feb 06, 2014 1:19 pm

Ước gì không cơm áo

Mỗi tuần sáng thứ Tư
bị xếp dần nát nhừ
muốn trốn nhưng không được
đành muối mặt ậm ừ

Tư nhiên bỗng thèm ước .
đến nơi suối thần tiên
trầm mình dưới làn nước
trút bỏ những muộn phiền

Quên đi đời cơm áo
miền nắng ấm lang thang
quẵng nụ cười gượng gạo
bước qua ngõ Thiên đàng.

Mỗi tuần một thứ Tư
đời bầm dập nát nhừ
ước gì không cơm áo
thả thuyền mơ lắc lư.

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Sep 25, 2013 4:50 pm

Niềm nhớ

Đi tìm từng con chữ
xếp nỗi nhớ chồng lên
ngàn ân tình còn giữ
đong đầy những nhớ quên.

Ly tràn trong mật ngọt
uống cạn ấm tình trần
bây giờ một mình rót
níu kéo những xa gần

Tháng năm làm sao đủ
mộng gom hết hương thừa
lời buông là ẩn dụ
ta , người nắng và mưa.

Nắng, vươn dài lên mộng
lung linh khoảng sân say
mưa, biển tràn dậy sóng
ôm nỗi đau đọa đày.

Một mình cạn ly đắng
đáy còn in nụ cười
hồn chùng trong yên lặng
ngày tháng cũ xa khơi.

Giấu trong tim lời nghẹn
giấc ngủ trưa ngắn đời
xoay quanh rồi như lén
thấm nhanh dòng lệ rơi.

Đi tìm từng dấu cũ
ngày tháng xưa lần về
men nồng vẫn còn ủ
sao vội bỏ đam mê.

Chiều mông lung buông nhẹ
tiếng thời gian chậm buồn
nắng nhạt theo lá kẻ
khiến quay quắc niềm thương.

Bây giờ ôm góc nhớ
mai sẽ thấm giọt buồn
nắng phai mòn , lệ đỗ
ta làm sao để quên.

Viết cho người bạn đang từng ngày ngăn bước thời gian …

Mon Jun 25, 2012 11:55 am

Trở lại đời thường

Đêm quanh quẩn, tàn đêm
dẫu uống cạn , môi mềm
ta đày ta thổn thức
mộng buông bỏ bên thềm .

Tương tư chốn giang đầu
từ tận cùng thẩm sâu
vẫn gọi thơ về nhớ
ra khơi chở nỗi sầu.

Tiếng than chừng như vọng
từ giọt nồng mặn môi
hơn nửa đời mãi sống
buông thả giữa giòng trôi.

Ta như người cuồng tín
quẩn quanh rượu và thơ
em hình như trời định
lo toan đến bao giờ.

Chuông khuya đã đỗ dài
ta tỉnh giấc thiên thai
khoác lên mình hiện thực
sáng còn phải đi cày.

Ngữ vần ghép câu thơ
xếp lại chút mộng khờ
đời thường quay trở lại
nắng sớm đóng rèm mơ.

Fri Jun 15, 2012 2:14 pm

Previous Older Entries